Chương trước
Chương sau
Taycầm đoạn hương liệu đưa vào đỉnh lư hương, nàng nhẹ nhàng khêu lên bêntrong hương hoa lài. Chậm rãi hương khí lượn lờ bắt đầu tràn ngập trongphòng, cực kỳ nhẹ cũng không có vẻ gây gay mũi.

Đào Tiểu Vi trở lại bên giá sách, cầm lên quyển sách đang đọc dở, ngồi trở lại nhuyễn tháp.

Bên ngoài Tú lâu ầm ĩ náo nhiệt, nghe nói là hoàng thượng lệnh cho thái tử đến quả thân vương phủ tuyênchỉ, tất nhiên là khen ngợi năm năm lập hạ công lao hạn mã. Dĩ nhiên Đào Tiểu Vi cũng sẽ không đứng trong hàng ngũ đón tiếp, từ lúc còn rất nhỏquản gia một lần an bài nàng nghênh tiếp thái tử, kết quả bị Nhan Hihung hăng dùng gia pháp, lão nhân đã học được bài học, Đào Tiểu Vi tấtnhiên không cần ra ngoài.

Thiên Sương chạy qua chạy lại ở tiền viện và tú lâu, không ngừng truyền lại tin tức.

Nhan Hi lần này đánh hạ Ngụyquốc, công lao vô cùng to lớn, ban thưởng hàng ngàn hàng vạn cũng khôngthể so sánh được, tấm biển quả thân vương phủ lại được hạ xuống, đổithành Duệ thân vương phủ, đó đã là cấp bậc cao nhất của thân vương, tính lại người cao hơn hắn cũng chỉ có thái tử.

Đào Tiểu Vi Tâm tình rất tốtcười khẽ, giống như là đang thì thào lẩm bẩm, " Thân vương từ lúc quátrẻ, cũng chẳng phải là chuyện tốt gì, chỉ mong Người Xấu không nên lạiđi đánh hạ quốc gia khác, chẳng phải đến lúc đó hoàng thượng không cònphần thưởng nào đáng giá hơn, lại không thể phế đi thái tử mà lập hắnlàm thái tử, cũng chỉ hảo hảo mà ban thưởng hắn một chén rượu độc, đểsau khi lão hoàng đế qua đời, Người Xấu uy vang quá cao làm tân hoàng đế áp chế không được." (Vi vi rất hiểu biết đó chứ, nghịch ngợm nhưngthông minh)

Sớm như vậy đã đạt vinh quangcao ngất, chỉ dùng thời gian mười năm hoàn thành mộng ước của một hoàngtử bình thường phải dùng cả cuộc đời để truy cầu, rốt cuộc là may mắnhay là bất hạnh, hiện tại còn chưa thể biết được.

Thiên Sương kinh ngạc trợn tròncon mắt, nghe không hiểu lắm lời Đào Tiểu Vi nói, nàng bình thường rấtkhông tập trung, "Tiểu thư, lời này nói tại Tú lâu của chúng ta thìkhông sao, nghìn vạn lần đừng nhắc tới ở bên ngoài, không tốt, nhiềungười nhiều miệng, nói không chừng lại truyền ra lời đồn đại khó nghe."

"Thiên Sương, Vương gia ngày hôm nay vui vẻ không?"

"Nô tỳ nhìn không ra, bất quáhẳn là vui vẻ, vinh quang lớn như vậy, nhiều ban thưởng như vậy, làm cho bọn hạ nhân đều vô cùng hoan hỷ."

Theo suy đoán Nhan Hi là nhân vật chính, đương nhiên ai cũng nghĩ hẳn là sẽ vui vẻ.

Chỉ là thói quen hắn lạnh lùng, nhìn không thấu đang suy nghĩ gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.