Chương trước
Chương sau
Đào Tiểu Vi hầu như không thể tin được trước mắt mình.

Hằng hà sa số đồ chơi đặt chỉnhtề trên các giá, có nơi sưu tập đặc sản, chế tạo tinh xảo, thậm chí ngựa gỗ, bàn đu dây, có cả thang trượt là một loại đồ chơi rất lớn.

Nàng hoan hô đi tới, tay tráiđịnh mò lấy một cái làm nàng cảm thấy hứng thú, con mắt lập phát hiệnmột ... cái khác, không biết có nên đổi ý, thế nhưng nàng còn do dự chưa đi qua, lập tức bị vật khác nữa càng thêm hấp dẫn đoạt đi hô hấp.

Ở đây thật là thiên đường của hài tử, nàng có thể vĩnh viễn ở bên trong không ra.

... . . . . .

Nhan Hi hồi phủ, hắn nghĩ rằng cũng sẽ giống mọi lần, thấy Đào Tiểu Vi ngồi ở trước cửa, dùng gậy gộc trạc mấy con kiến.

Cửu Đĩnh nóng nảy lập tức gọiThiên Sương cùng Thiên Đồng, hai tiểu nha hoàn trong lòng còn đang khẩntrương vì tìm không thấy Đào Tiểu Vi, lại bị kinh hách vì tiếng gọi,nước mắt đều tuôn ra như suối.

Nhan Hi trông thấy cách đó không xa cửa nối bị mở một cái khe, trong mắt hiện lên ý cười, hắn phất taycho “ba con ruồi” đang sốt ruột không yên, "Đều đi ra ngoài, ta biếtnàng ở nơi nào."

Ba người nghi hoặc nhìn nhau, ai cũng nghe không hiểu ý của chủ tử, bất quá nếu Nhan Hi nói không cầnbọn họ tìm kiếm, liền sẽ vô điều kiện mà thuận theo.

"Ngày hôm nay chuyện này coi như không có phát sinh, trước mặt Vi Vi, không nên nhắc tới." Nhan Hi phân phó nói.

Thiên Sương cùng Thiên Đồng lập tức đáp ứng.

Cửu Đĩnh đi theo phía sau Nhan Hi, đi qua cửa nối tới trước cửa sổ Tú lâu.

Âm thanh cười như chuông vang của Đào Tiểu Vi trong phòng mơ hồ truyền ra, chính là rất hài lòng.

Cửu Đĩnh nghi hoặc không ngớt,trước đó cứ mỗi lần nhắc tới chuyện này, tiểu chủ tử như gặp gì kinhkhủng, muốn khóc ròng, dường như Tú lâu là hang hùm ổ sói, đánh chếtcũng không cam tâm tình nguyện tới gần. Thế nhưng chỉ chớp mắt, nàng lại len lén chạy tới, đùa nghịch đến quên trời quên đất.

Nhìn một hồi, Nhan Hi xoay người theo đường cũ trở về, cũng không có bảo Cửu Đĩnh đem Đào Tiểu Vi ra ngoài.

Sắc trời gần tối, Đào Tiểu Vilúc này mới lưu luyến từ Tú lâu đi ra, một đường chạy đến cửa nối, cẩnthận khép lại cho hảo, nhìn không ra là nàng đã từng đi vào.

Thần sắc Nhan Hi lạnh lùng nhưmọi khi, không hỏi Đào Tiểu Vi đã đi nơi nào đùa nghịch, cũng không cóđề cập đến cái gì làm nàng bất an. Như mọi lần cùng dùng cơm, dường nhưkhông có chuyện gì phát sinh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.