Đào Tiểu Vi rất nhanh đã ngủ, taychân vô thức chăm chú ôm trụ một cánh tay Nhan Hi, đầu nhỏ chôn ở vaihắn thỏa mãn, trong suốt nước bọt tí tách thấm ướt một mảnh.
Nhan Hi vươn tay nắm cái mũi nhỏ của nàng, nghĩ rằng chờ nàng khó chịu sẽ tự nhiên mà buông ra tiểu thân thể đang cùng hắn dây dưa.
Thế nhưng nàng đúng là cô gái nhỏngoan cố, nhẹ nhàng mở ra cái miệng nhỏ nhắn đỏ sẫm, như một con cáthiếu dưỡng khí trồi lên mặt nước, cố sức hô hấp.
Nàng tình nguyện chịu đựng khó chịu, cũng muốn ở bên người hắn sao?
Nhan Hi nhẹ giọng thở dài, buông tha không tìm cách ném nàng ra một bên nữa, dùng chăn đắp kín tư thếngủ bất nhã của tiểu nữ oa, thân thể hơi chút rời xa nàng, mới miễncưỡng tìm được một không gian tương đối dễ an giấc.
Một đêm ngủ say không mộng mị.
Sắc trời không rõ, Nhan Hi chậm rãi mở mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng.
Đào Tiểu Vi lập tức đứng lên, cả người ở trên người hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn chăm chú, mắt to chớp chớp.
Tư thế rất không nhã nhặn, Nhan Hi cau lại lông mày đen rậm.
"Người xấu, ngươi thực sự đã vềnhà, ta còn tưởng rằng, tối hôm qua là ta nằm mơ." Đào Tiểu Vi thươngcảm hề hề vừa nói vừa ôm cổ Nhan Hi, đầu dán tại ngực hắn, vui vẻ thoảthích.
Nhan Hi chỉ dùng mấy đầu ngón tay đã có thể ném nàng sang một bên, chậm rãi đứng dậy, chậm rãi mặc quần áo.
"Quỷ hẹp hòi, một điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3030165/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.