"Tốt xấu gìbản công chúa cũng đã ngủ ở trên giường này năm năm, Người xấu một điểmnghĩa khí cũng không có, muốn đuổi là đuổi sao."
Nhan Hi nhíu mày.
"Vi vi, ta có nói muốn cưới vợ sao?"
Đang còn mãi nghĩ, tiểu nữ oagiống như gặp phải quỷ ..., như vẫn không tin tưởng trước mắt mình đứng ở đối diện chính là Nhan Hi, vô thanh vô tức xuất hiện. Bên giường, nàngđứng lên vừa vặn tiến tới mặt của thất điện hạ, tay nhỏ bé không sợ chết nhéo mặt hắn.
A a a! ! !
Có tiếng thét chói tai.
"Ngươi còn biết trở về nha, chứkhông phải quyết định nếu không đem được ta ra Tú lâu thì ngươi khôngtrở về nhà sao?" Đào Tiểu Vi động tác cấp tốc một lần nữa lùi về sàngsừng sộ, cách Nhan Hi rất xa, trong lòng ôm gối đầu không buông tay, chu chu cái miệng nhỏ nhắn.
Nhan Hi con ngươi đen kịt nhưmặc, đạm mạc nhìn nàng, ngữ điệu thậm chí không có gia tăng, hắn mở racánh tay, làm ra tư thế làm nghênh tiếp, "Qua đây."
Tiểu não ngoan cố suy nghĩ, đi hay không đi.
"Tú lâu cùng nội viện chỉ cách một đạo cửa, ngươi có thể tùy thời trở về."
Gạt tiểu hài tử a, nếu đã đồngý, làm gì có chuyện trở về? Cho dù có thể trở về, nhưng…, nếu nửa đêmngủ không được, hắn cũng đâu có ở bên cạnh nàng.
"Ta đã thu thập rất nhiều đồchơi thú vị đều đã để tại Tú lâu." Nhan Hi không e dè bày ra bẩy rập,nghĩ Đào Tiểu Vi sẽ thích, chờ chính nàng đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/3030154/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.