Yến Hoa đưa Giang Dã đến sân bay vào buổi chiều chủ nhật, anh luôn ghét cảm giác cả hai phải xa nhau.
"Sau khi về nhớ ăn cơm, canh đã nấu chín rồi, trở về chỉ cần hâm nóng lên là được."
"Ừ."
Yến Hoa lơ đãng nghe Giang Dã nhắc nhở.
Giang Dã nhéo dái tai anh, nhẹ nhàng hỏi: "Kiều Kiều, anh đang nghĩ gì thế?"
Yến Hoa cau mày hỏi, "Khi nào em mới về?"
"Sau kỳ thực tập xã hội hè." Giang Dã suy nghĩ một chút rồi nói: "Thi xong còn dư hai ngày, nếu em mua được vé sẽ quay lại, còn không thì phải đợi buổi thực tập kết thúc."
Giang Dã thầm thở dài, còn chưa chia tay hắn đã bắt đầu nhớ Yến Hoa.
“Được.” Ngữ khí Yến Hoa bình tĩnh.
"Nhớ phải nhớ đến em." Giang Dã cười nói.
Yến Hoa dừng một chút, hỏi: “Em thực tập ở đâu?”
"Ngay tại Bắc Kinh thôi.”
“Bao lâu?”
“Mười ngày rưỡi.”
Yến Hoa khẽ cau mày, “Anh biết rồi.”
“Có phải không nỡ xa em không?" Giang Dã dùng đầu ngón tay chạm vào dấu hôn trên cổ áo sơ mi của Yến Hoa, cười hỏi.
Yến Hoa không trả lời mà chỉ nói: “Lần sau đừng để lại dấu vết trên cổ, mùa hè khó mà che đậy được.”
"Được.”
Yến Hoa nói gì cũng được.
"Kiều Kiều." Giang Dã bất đắc dĩ gọi.
“Ừ.”
Trong giọng nói của Yến Hoa có chút lơ đãng, anh không thích cảm giác này.
"Một tháng nữa em sẽ về, nếu có thể mua được vé trong hai ngày nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhoc-dang-thuong-mot-tay-nuoi-lon-cong-roi/3429228/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.