Edit: Cua
Yến Hoa duỗi tay nắm lấy cổ áo Giang Dã, mắt phượng trợn trừng, tức giận đến mức không thể nói nên lời.
Giang Dã chớp mắt, lông mi dày khẽ rung lên, nhìn anh một cách đầy ngây thơ.
Một lúc sau, Yến Hoa mới bình tĩnh lại, buông tay hắn ra, nhàn nhã nói: “Anh chỉ không có hứng thú với em, đổi thành người khác thì được.”
Khóe miệng Giang Dã nhanh chóng rũ xuống, âm trầm nói: “Anh muốn đổi thành ai?”
Yến Hoa không nói gì nữa, dứt khoát nhắm mắt ngủ.
Thằng nhóc con dám nói mình bất lực.
Lần này đến lượt Giang Dã không vui, hắn đặt túi ngủ của mình ở bên cạnh Yến Hoa, trong lòng thầm nghĩ, anh đừng hòng nghĩ đến chuyện đổi thành người khác.
Vì muốn ngắm mặt trời mọc nên Yến Hoa đã đặt báo thức lúc bốn giờ sáng.
Khi mở mắt ra, anh nhìn thấy Giang Dã đang dựa vào túi ngủ, hai người chen chúc một bên lều, còn phần còn lại thì trống nguyên một khoảng.
Yến Hoa vừa nhìn thấy Giang Dã liền nhớ tới chuyện bất lực tối hôm qua, bực bội nói: “Lăn ra xa.”
Đồng hồ sinh học của Giang Dã là sáu rưỡi chứ không phải bốn giờ, mí mắt hắn nặng trĩu, nheo mắt nhìn Yến Hoa, mơ hồ gọi: "Anh Kiều."
"Dậy đi, đã bốn giờ rồi, chuẩn bị đi rồi năm giờ đi xem mặt trời mọc." Yến Hoa đẩy Giang Dã ra rồi nhắc nhở.
Giang Dã ậm ừ trong cổ họng, chậm rì rì chui ra khỏi túi ngủ.
Yến Hoa không muốn nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhoc-dang-thuong-mot-tay-nuoi-lon-cong-roi/3384635/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.