Sau khi tỉnh dậy, Giang Dã liền vùi đầu vào ngực Yến Hoa lẩm bẩm: "Chân em tê quá."
"Ai bảo em ngủ như vậy?" Yến Hoa đẩy hắn ra, đâu chỉ có mỗi chân Giang Dã là bị tê.
"Anh bảo em lên giường ngủ thì không nghe, lần nào cũng nói không buồn ngủ." Hắn mới tỉnh dậy, lưng mỏi eo đau, Yến Hoa cũng trong tình trạng tương tự, thậm chí chân tê đến mức không đứng dậy được.
Giang Dã ngồi thẳng người dựa vào sofa," Em nói thật mà, em đâu có buồn ngủ đâu."
Yến Hoa lười để ý tới hắn.
"Anh Kiều, mấy giờ rồi?" Giang Dã đưa tay xoa mắt hỏi.
"Đã bốn rưỡi rồi, lát nữa ăn cơm."
"Sáu giờ chúng ta sẽ đi xem phim."
Giang Dã ngồi yên được một lúc lại dựa vào người Yến Hoa như người không xương: "Tối nay ăn mì lạnh được hong?"
"Ừ." Hai chân Yến Hoa tê, không muốn nói chuyện nhiều.
"Để em làm cho, anh ngồi nghỉ đi, lần sau em hứa không ngủ thì chắc chắn sẽ không ngủ." Lần nào hắn cũng nói như thế.
Chỉ có Yến Hoa sẵn sàng tin tưởng hắn hết lần này đến lần khác.
Buổi tối xem phim xong thì trời cũng đã tối, các sạp quán ven đường đang buôn bán tấp nập.
Yến Hoa và Giang Dã vừa đi vừa thảo luận về cốt truyện của bộ phim, hai người cố tình tránh đi qua nhà hàng của Phong Tử để gặp mặt đám bạn học cũ.
Thế nhưng có thể trốn nhất thời, không thể trốn được cả đời.
Một bóng người quen thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhoc-dang-thuong-mot-tay-nuoi-lon-cong-roi/3359839/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.