Bây giờ Giang Dã đã đi nên Yến Hoa đang suy nghĩ về công việc mới.
Cách đây một năm Tông Nguyên có thành lập một đội đua xe mô tô, anh ta đã liên hệ với anh mấy lần, hỏi anh có muốn tham gia không, bên cạnh đó còn đưa ra rất nhiều đãi ngộ tốt so với công việc cũ. Nhưng lúc đó Yến Hoa không muốn đi vì coi trọng tình nghĩa.
Anh học việc ở tiệm sửa xe trong ba năm nên vẫn muốn ở lại đây thêm vài năm nữa, chỉ là không ngờ lại xảy ra sự việc kia.
Không biết hiện giờ anh ta còn cần người không.
Nhắc tào tháo, tào tháo tới.
Trong lúc Yến Hoa đang nghĩ tới việc gọi điện cho Tông Nguyên thì anh ta lại đột nhiên gọi cho anh trước.
"Thế nào? Nơi này có lớn không?" Tông Nguyên đứng trên khán đài, kiêu ngạo hỏi.
Nơi đây là một khu đua xe vô cùng rộng lớn, có một đường đua tiêu chuẩn cùng những thiết bị tiên tiến, cách đó không xa có vài người đang chạy thử xe.
Yến Hoa mở to hai mắt, không nhịn được giơ ngón tay cái lên: “Đủ chuyên nghiệp.”
“Cậu có tới không?”
“Tới chứ, nhất định sẽ tới.” Anh không ngần ngại đồng ý.
Ở tuổi chưa đầy hai mươi, cuộc sống của Yến Hoa chỉ xoay quanh hai việc.
Một là Giang Dã và thứ hai là xe.
"Nhưng tôi có thể làm gì ở đây?" Yến Hoa ngơ ngác đứng trên khán đài. Anh biết sửa xe, nhưng anh chưa từng tiếp xúc với những thiết bị cấp độ thi đấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhoc-dang-thuong-mot-tay-nuoi-lon-cong-roi/3358560/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.