Tất nhiên Yến Hoa biết người đó là ai, một tên súc sinh.
"Tôi biết rồi, đừng lo lắng, tôi sẽ lo liệu mọi chuyện." Yến Hoa không thể kéo những người còn lại trong đại lý xuống như mình.
Bàn Tử và Vương Nhuận Bình cũng nói: “Anh Yến, thật sự muốn đi à?”
Yến Hoa giả vờ thoải mái: “Nghỉ ngơi một lát thôi mà, có thời gian thì đến nhà chơi với tôi.”
Sau khi chia tay mọi người, Yến Hoa gọi điện cho Giang Thành.
"Rốt cuộc ông muốn làm gì?"
"Cái gì?" Giang Thành ở bên kia hỏi.
Yến Hoa đang thu dọn hành lý trong ký túc xá, “Đừng giả vờ nữa.”
“Chiếc Jetta xanh là do ông tìm đến đúng không?”
Giang Thành ra vẻ thần bí nói: “Tôi? Đừng có vu khống cho tôi, tôi không biết gì hết.”
Yến Hoa cười lạnh, "Ông nói không biết, nhưng thủ đoạn này ông rành nhất mà không phải sao?"
"Có chuyện gì thì trực tiếp đến tìm tôi, đừng làm liên lụy đến người khác."
Yến Hoa và Giang Thành đều không phải dạng người giỏi nhẫn nại, Giang Thành cũng lười diễn kịch trước mặt anh.
"Yến Hoa, tốt nhất cậu nên biết điều đi, vì cậu đã nuôi Tiểu Dã ba năm nên tôi cũng đủ khách khí với cậu rồi, cầm 30 vạn rồi cút nhanh đi, nếu không cậu sẽ phải ngồi tù đấy!"
Yến Hoa tùy tiện ném quần áo vào trong túi, trên cánh tay nổi gân xanh, gằn giọng nói: “Được thôi, để xem tôi vào tù trước hay ông vào tù trước!"
Yến Hoa cúp điện thoại xong cũng chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhoc-dang-thuong-mot-tay-nuoi-lon-cong-roi/3357094/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.