Sáng mùng một Tết lẽ ra là thời điểm đến thăm bạn bè người thân, nhưng nhà họ Yến vốn không có nhiều họ hàng, hơn nữa Chu Lệ Vi nổi tiếng là Thiên sát cô tinh nên không có ai tình nguyện kết giao với họ.
Chưa kể vào ngày đầu năm mới, Yến gia luôn gặp phải tình cảnh gà bay chó sủa.
Lúc Yến Hoa thức dậy thì phát hiện Giang Dã còn dậy sớm hơn cả mình. Khi anh vén tấm rèm xanh ngăn cách hai chiếc giường ra, Giang Dã đã mặc quần áo chỉnh tề rồi ngoan ngoãn ngồi vào bàn học.
“Sao em dậy sớm thế?”
Rõ ràng đêm qua gần 1 giờ sáng mới ngủ.
Giang Dã đặt bút xuống, nhìn Yến Hoa nghiêm túc nói: "Em đang viết nhật ký."
"Giáo viên nói rằng nên viết nhật ký mỗi ngày."
Giang Dã giống như một học sinh ngoan sẽ làm theo những gì giáo viên nói.
Yến Hoa ừ một tiếng, không nói gì nữa.
Thôi thì để những bông hoa của tổ quốc yên ổn lớn lên.
"Anh Kiều, anh tính ra ngoài à?" Giang Dã lo lắng hỏi, nếu Yến Hoa ra ngoài thì đồng nghĩa với việc hắn phải rời đi.
Hắn không có nơi nào để đi.
“Ừ, ra ngoài có việc.” Yến Hoa đi tới tủ thay giày, trả lời Giang Dã.
Anh vừa thay giày, quay người lại thì thấy hai tay Giang Dã đang thấp thỏm nắm chặt, vẻ mặt buồn bã.
"Em..."
Yến Hoa do dự.
Giang Dạ lo lắng.
“Em có muốn đi cùng tôi không?”
Để một đứa trẻ đón Tết một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-nhoc-dang-thuong-mot-tay-nuoi-lon-cong-roi/3344536/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.