“Dừng tay! Thư Lạc! Dừng tay!!”
Mạc Phi cố sức giãy dụa phản kháng, liên tục vùng vẫy hai tay, trong lúc vô ý liền đụng phải chiếc đồng hồ điện tử bằng thủy tinh đặt trên đầu giường, thế là, anh siết chặt chiếc đồng hồ trong tay, giống như cây cỏ cứu mạng, cánh tay vung lên muốn mạnh mẽ đập vào đầu Thư Lạc. Thế nhưng, bàn tay ở giữa không trung giằng co hồi lâu, cho dù như thế nào vẫn không thể hạ xuống.
Mạc Phi đúng là vẫn không đành lòng. Mặc dù anh sắp bị nam nhân này cường bạo, nhưng anh vẫn không thể hạ quyết tâm làm tổn thương cậu ta. Anh thực sự không nỡ. Mặc dù biết đối phương chỉ là đang đùa bỡn anh, nhưng anh thật sự thích Thư Lạc.
Chiếc đồng hồ vô tội liền bị ném ra ngoài một cách tuyệt tình, “Choang ” một tiếng, những mảnh kính bể từ góc tường rớt xuống nằm vương vãi trên mặt đất, lóe lên những tia sáng sắc nhọn.
Âm thanh vỡ nát chói tai bất ngờ vang lên khiến Thư Lạc cả kinh, cậu thở dốc ngẩng đầu, phát hiện Mạc Phi đang bị chính mình cưỡng chế ở dưới thân chẳng biết từ lúc nào đã không còn phản kháng nữa, chỉ tuyệt vọng nằm ở đó không nhúc nhích, khuôn mặt nghiêng sang một bên, anh cắn môi, để mặc cho Thư Lạc mở rộng hai chân của mình. Anh nhắm mắt lặng lẽ khóc, nước mắt từ khóe mi liên tục chảy xuống, một bên gối đã thấm ướt một mảng lớn.
Mạc Phi khóc đến thương tâm như vậy, tuyệt vọng như vậy, giống như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-yen-hoa/3076387/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.