Bây giờ đang là cuối năm, công việc của An Thế Duy ngày càng bận rộn, số lần đến thăm tôi cũng ngày càng ít đi.
Ban nhạc của Thư Lạc muốn mở Liveshow, cho nên mỗi ngày cậu ta ngoại trừ lên lớp ra, thời gian còn lại đều chạy tới chỗ ban nhạc tập luyện, cứ như vậy cả ngày lẫn đêm, đôi lúc thời gian ngủ còn chưa tới năm tiếng, vô cùng vất vả, mỗi lần nhìn thấy Thư Lạc đều có cảm giác cậu ta gầy đi rất nhiều, điều này khiến tôi vô cùng lo lắng. Thế là mỗi ngày tôi đều làm chút điểm tâm hoặc súp mang đến chỗ tập luyện của ban nhạc để bọn họ chia ra ăn, nhân tiện ở lại xem ban nhạc diễn tập hoặc giúp đỡ chút việc vặt.
Tuy rằng Thư Lạc luôn nói tôi không cần phải vất vả chạy tới chạy lui như vậy, thế nhưng tôi nhận ra, mỗi lần thấy tôi đến cậu ta liền trở nên vô cùng hạnh phúc, có thời gian giải lao liền chạy tới ngồi bên cạnh tôi. Tôi lấy điểm tâm ra cho cậu ta, cậu ta còn làm nũng đòi tôi phải đút mới chịu ăn, hoàn toàn không quan tâm đến ánh mắt của người khác. Tôi tức giận trừng mắt liếc cậu ta một cái, bỏ đồ ăn xuống giả bộ không để ý cậu ta nữa, cậu ta liền lập tức chủ động tiến lại gần chọc cho tôi vui, cứ cọ cọ cằm lên vai tôi giống như một chú chó lớn đang làm nũng vậy, tôi thực sự hết cách với cậu ta, vừa bực mình lại vừa buồn cười, liền vươn tay véo mũi cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-yen-hoa/3076362/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.