Chiều tối chủ nhật, An Thế Duy tới. Tôi có chút bất ngờ, bởi vì hắn rất ít khi đến thăm tôi vào cuối tuần. Trong giới thượng lưu, hắn được người ta công nhận là một người đàn ông mẫu mực, là đại diện tiêu biểu cho hình mẫu người đàn ông thành công trong cả sự nghiệp và cuộc sống gia đình. Cho nên hai ngày nghỉ cuối tuần, hắn thường sẽ ở bên cạnh vợ và gia đình, tuyệt đối không thể để người ta nhìn thấy hắn đi gặp tình nhân, đương nhiên càng không thể để người ta biết tình nhân của hắn lại là một người đàn ông.
“Tiểu Phi, gần đây em đối với tôi rất lãnh đạm, ngay cả lúc làm tình cũng thường hay thất thần.”
An Thế Duy một tay nắm lấy cằm tôi, bắt tôi phải nhìn thẳng vào hắn.
Hai tay của tôi bị dây lưng áo tắm trói vào đầu giường, không thể động đậy, còn nơi hạ thân cương cứng lại bị An Thế Duy nắm trong tay, thống khổ không được phóng thích khiến tôi kịch liệt thở dốc.
“Nói cho tôi biết, em vừa mới suy nghĩ cái gì?”
Phân thân to lớn trong thân thể tôi chậm rãi rút ra, rồi lại hung hăng đâm vào.
Tôi ngửa cổ kêu lên một tiếng, thân thể trần truồng trong không khí lạnh lẽo không ngừng run rẩy.
“Trả lời tôi, em đang nghĩ cái gì? Hay là đang tơ tưởng đến một thằng đàn ông khác?”
Cằm bị nắm đến phát đau, nước bọt ven theo khóe môi chảy xuống. Tôi thở dốc lắc đầu.
“… Không có.”
“Thật sự không có? ” An
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-yen-hoa/3076351/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.