Thứ tôi muốn thật ra không nhiều, chỉ cần An Thế Duy có thể bỏ ra một chút thời gian dành cho tôi, như vậy là đủ rồi.
Buổi tối ngày thứ hai, Thư Lạc dẫn tôi đến một quán bar ở dưới tầng ngầm có tên là Dark Blue. Trước khi tới đó, tôi đứng trước tủ quần áo do dự thật lâu, quần áo trong tủ kiểu dáng rất phong phú, màu sắc cũng rất đa dạng, chọn tới chọn lui, cuối cùng mới miễn cưỡng chọn ra một cái vừa ý nhất, kiểu dáng nhìn đơn giản bình thường, là một chiếc áo len màu nâu nhạt, chỉ là cái áo len này có một điểm khiến tôi không được ưng ý lắm, đó là cổ áo được may rất rộng, có thể nhìn thấy rất rõ xương quai xanh cùng xương bả vai. Thư Lạc há mồm ngây người nhìn tôi rất lâu, sau đó lập tức xoay người chạy về nhà lấy một chiếc khăn quàng cổ tua rua màu champagne đem tới, vừa quàng cho tôi vừa cười nói: “Ngốc quá, bộ dạng anh mê người như vậy, đến quán bar không cẩn thận là bị ăn tươi luôn đó. ” nói xong liền giúp tôi chỉnh sửa khăn quàng cổ thật cẩn thận, “Nhớ kỹ, không được tháo khăn xuống.”
Nhìn vẻ mặt cậu ta giống như trưởng bối đang dặn dò một đứa trẻ, tôi nhịn không được bật cười.
Tới được Dark Blue là vừa vặn bảy giờ tối, đây là quán bar ngầm rất nổi tiếng ở phía tây thành phố, không khí ở đây vô cùng náo nhiệt, ánh sáng khá u ám, nhưng vì mặt sàn khá rộng rãi nên không khí cũng coi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-yen-hoa/3076336/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.