"Ngươi..." - Bạch Khách tay run run, một nhát kiếm xuyên tâm đồ tử. Hắn kêu hự, luồng khí đen thoát ra bên ngoài, bỏ lại thân xác đổ ập trên mặt đất.
Hắn nhìn về hướng Uy Diệp, tròng đen đau đớn cầu cứu.
"Tôn...thượng..." - Dù có cố gắng, vẫn chỉ thốt ra được hai chữ tôn thượng. Khuôn miệng hắn thổ huyết đỏ lòm, đôi đồng tử long sòng sọc, nhưng hơi thở đã không còn.
Uy Diệp, lúc này, chỉ thở một tiếng bất lực, nhìn tiểu đồ tử đáng thương hóa tro biến mất.
"Bạch Khách cung chủ, chuyện này ta tạm thời xem như tai điếc mắt mù, nhưng khi chuyện Hồng Liên Khai chấm dứt, xin ngươi cẩn thận!"
Nói rồi, hắn phẩy áo, đôi đồng tử trở nên điềm tĩnh đáng sợ, bước đi qua Bạch Khách, trước những cái nhìn ngây ngốc của đám bổn phái còn lại.
...
Hoa Nguyệt điên cuồng đánh đánh chém chém những đệ tử đáng thương từ các phái đang cố gắng cầm cự.
/Keng/ - Tiếng Vân Thương Trượng bay đến va vào Thần Diêu Kiếm, khiến nó bất ngờ rơi xuống, trở về tay Hoa Nguyệt.
"Cuối cùng ngươi cũng ra rồi?" - Hoa Nguyệt như tên điên, nhếch mép, đôi mày hướng cao.
"Bổn chủ nhân nhượng không có ý chịu thua, ngươi còn dám cả gan lấn lướt đến đây?" - Uy Diệp gằng giọng, miệng nhếch cao không kém, khinh khỉnh nhìn hắn.
"Nợ cũ, thù mới, bản quân đến trả một lượt." - Hoa Nguyệt nói rồi, dơ cao kiếm, ánh mắt trở nên hừng hự hơn lao đến. Cả đám quân xung quanh cũng hô to bừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-mot-doi-chan-ai/2744468/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.