"Tại sao ngươi lại nhập ma..." - Hàn Ảnh rút đầu vào ngực Hoa Nguyệt, nàng co người, giọng nhỏ khẽ khàng vương chút chua chát.
Hơi ấm tỏa ra từ người Hoa Nguyệt khiến nàng cứ muốn chìm đắm chẳng muốn tách rời.
"Vì ta sinh ra đã là nửa người nửa ma rồi." - Hoa Nguyệt vẫn cứ ấm áp bao bọc nàng.
Dẫu biết, yêu hắn là sai, thì nàng vẫn cứ yêu hắn. Dẫu đã thề sẽ không nhắc nhớ gì hắn, thì con tim vẫn thắng lý trí. Từ khóe mắt nàng chảy ra hai dòng lệ trong suốt ấm nóng, nổi lên trên gương mặt kiều diễm, mỹ miều.
"Ngươi vẫn có thể tẩy huyết mà..." - Hàn Ảnh cố kiềm nén cảm xúc, vẫn không thể tránh được hắn. Nàng không nhìn thấy, chỉ cảm nhận được hắn dùng đôi môi mềm mại hôn lên mắt nàng.
"Cha ta là đại ma đầu, nương ta là tiểu tiên bậc trúc cơ, số phận của ta chỉ có thể như vậy không thể khác, nàng đừng khóc."
Hắn mỉm cười.
"Ảnh, lỡ như trong một khoảnh khắc ta quên mất nàng, nàng sẽ không bỏ rơi ta chứ?" - Hoa Nguyệt nhìn nàng, một giây, lời của Liêm Niệm Hỏa nhắc cho hắn về tác dụng phụ của Hồng Liên Khai. Hắn sẽ hóa điên, sẽ không nhận ra ai, tâm thần bất định, cho đến chết.
Hàn Ảnh nhăn mày nhìn hắn, trong nháy mắt nàng nhận ra điều không ổn, vừa định hé môi, liền bị hắn áp lên một nụ hôn. Nụ hôn dù có dịu dàng đến mấy vẫn mang chút gì đó u buồn không thể nói ra.
"Hứa với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-mot-doi-chan-ai/2744438/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.