Hàn Ảnh cùng nam nhân trước mặt, khấu đầu bái tam địa. Dù chẳng có bà mối, chẳng có kèn trống, chẳng ai chúc phúc, chỉ có nàng là tân nương, hắn là tân lang. Chỉ có hỉ phòng hỉ phục nàng tự tay hóa ra.
Hàn Ảnh xinh đẹp, kiều diễm dưới màu đỏ rực rỡ. Mái tóc nàng chỉ búi đơn giản, cài lên trâm đỏ, đội hỉ khăn. Dung nhan như hoa như ngọc dù chỉ trang điểm qua loa, nhạt nhòa. Mắt phượng, trong vắt, dịu dàng như từng đợt sóng nhỏ vỗ vào bờ. Đôi môi như đóa đào anh mềm mại khẽ mở, nở một nụ cười thật xinh đẹp.
Nhất bái thiên địa
Nhị bái cao đường
Phu thê giao bái...
Chàng cùng ta khấu đầu trước mặt thiên địa, nhân sinh. Ta bây giờ là thê của chàng.
"Đường Vũ Hàn Ảnh ta, nguyện cả đời, cả kiếp yêu chỉ chàng, nhớ nhung chỉ chàng, chờ đợi cũng chỉ chàng. Ta nguyện dùng mười kiếp đào hoa chỉ để hỉ nộ ái ố cùng chàng. Chỉ cần là chàng, những thứ khác, ta đều không màng đến." - Ánh mắt nàng chân tình, sóng sánh nhìn hắn.
"Dạ Hoa Nguyệt ta, chỉ cầu nàng hạnh phúc, cho dù là sinh ly tử biệt, đều cũng sẽ yêu nàng, dõi theo nàng." - Hoa Nguyệt nhìn nàng, ánh mắt cũng chỉ có một mình nàng. Thứ hắn sợ không phải sinh ly tử biệt mà chính là sợ vạn kiếp không được yêu nàng, không được thấy nàng, không được nhìn vẻ mặt tươi cười của nàng. Hắn đưa tay kéo khăn hỉ của nàng lên, mười phần hạnh phúc nơi đáy mắt đều là cho nàng.
"Nguyệt, nếu chàng phản bội ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-mot-doi-chan-ai/146433/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.