Đêm tối tĩnh mịch, không trăng, dưới chính điện Không Tang, đệ tử của cả phái đều đã tập hợp đầy đủ, lại chỉ thiếu Khách Tư.
Hàn Ảnh kiêu ngạo, nằm trên phản ngọc, lên tiếng:
"Khách Tư đâu rồi?"
Bấy giờ, mọi người mới xoay qua tìm bóng dáng Khách Tư.
"Tư tỉ tỉ vừa nãy bảo ta ra ngoài một chút, sau đó không thấy tỉ ấy quay lại."
"Ể, Vị Âm, không phải Khách Tư trốn rồi chứ? Muội tìm kỹ chưa?" - Thập Đan bỗng nhiên xoay người, nhướng mày, giọng nói pha chút giễu cợt.
"Đại ca, ngươi đừng nói ngươi cho rằng Tư tỉ là gián điệp đó chứ?"
Cả sảnh bỗng chốc ồ lên, tâm tư của các đệ tử như rối ren lên, mỗi người một ý, khiến cả điện trở nên ồn ào.
Hàn Ảnh phất tay, nổi giận, lập tức cả điện lại im lặng nghe Thập Đan kết tội Khách Tư.
"Đan ca, sao huynh chắc chắn Khách Tư là gián điệp?" - Ân Thanh nãy giờ đều im lặng, tự dưng lên tiếng.
"Ngươi không thấy nàng ta chưa gì đã chạy trốn sao? Đây không phải có tội nên chạy thì tại sao giờ vẫn không thấy đến?"
"Thế thì vừa nãy, tập hợp đệ tử, huynh dùng thuật phân thân để làm gì?"
Thập Đan giật mình, ánh mắt biểu lộ chút hoảng hốt rồi lại bình tâm.
"Ân Thanh, chắc ngươi nhìn lầm rồi, ta việc gì phải dùng đến phân thân thuật?"
"Để giết ta!"
Khách Tư từ đâu bước đến. Ánh mắt chất chứa đầy phẫn nộ. Nàng ta bước đến trước mặt Thập Đan.
Cả người hắn bỗng chốc thất thần.
"Khách Tư, ngươi ăn nói hàm hồ. Chúng ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-mot-doi-chan-ai/146425/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.