🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nguyệt Hồ tựa vào chân núi phía bắc của Lôi Kính sơn, diện tích không lớn lắm, đảo giữa hồ vốn cũng rất nhỏ, Lâm đại cung chủ năm đó ngẫu nhiên đi ngang qua, mắt đào thoáng nhìn qua, liền hợp ý hồ quang sơn sắc này, nâng lên một ngón tay chỉ “Điền hồ!” liền viết ra như vậy “Lâm tiên đảo”, sau đó phái người trồng hoa cùng cây cỏ, đào suối khơi giếng, xây nhà cất ngói, làm ra một cái Trường Nhạc Cung. Thiển Uyên ban đầu nghe qua tên của đảo này, chỉ cảm thấy Lâm Chi Diêu này chân thật là tự luyến lại thêm có ham muốn độc chiếm mạnh mẽ, một tòa tiểu phá đảo cũng muốn mang tên dòng họ của mình, đối y khinh thường càng thêm sâu đậm.



Mùa xuân năm đó hắn mới vừa tròn mười bốn tuổi, đầu cũng bắt đầu thay đổi nhiều, Lâm Chi Diêu như trước là cái dạng rời giường không xương nằm ở dưới một tán cây anh đào, nhàm chán nhai cánh hoa hồng nhạt rơi xuống người, một bên nhìn hắn luyện công. Thời tiết đã có chút nóng, luyện xong một bộ kiếm pháp, trên trán hắn đầy mồ hôi. Lâm Chi Diêu nằm nghiêng trên cẩm tháp, nâng lên nửa con mắt, chậm chạp lên tiếng “Lại đây!” Hắn nắm thanh kiếm trong tay nghĩ tại sao không tiến lên một kiếm tiễn tai họa này đi Tây Thiên cực lạc? Nhưng rút cục vẫn là đi qua đứng trước mặt y. Lâm Chi Diêu mềm nhũn từ trên tháp đứng dậy, để ý ánh mắt của hắn, bỗng nhiên hướng hắn vươn tay, hắn ngẩn người, không tự giác nắm chặt thanh kiếm trong tay,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-lam-uyen/2377565/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.