Thiển Uyên bị quấy rầy làm toàn bộ hứng thú đều không còn, tùy tiện ăn chút gì rồi trở về khách điếm, vào phòng đã thấy Kỉ Minh đang thu dọn hành lý.
“Viễn đệ! Đệ về vừa đúng lúc, ta đang muốn tìm đệ!”
“Xảy ra chuyện gì sao?”
“Ừ, gia phụ gởi thư, chính phái liên minh muốn vây quét võ lâm đệ nhất tà phái ‘Trường Nhạc Cung’! Ta vốn định trước đến Chung Nam Sơn lấy dược, sau đó đi Lương Châu cùng sư phụ và phụ thân tụ họp, thời gian cấp bách, ta phải đi bây giờ!”
“Vây quét ‘Trường Nhạc Cung’?!”
“Đúng! Nghe nói cung chủ Trường Nhạc Cung Lâm Chi Diêu hai tháng trước khi luyện công bị tẩu hỏa nhập ma, hiện tại võ công mất hết, Trường Nhạc Cung quần ma vô thủ, đúng là cơ hội tốt! Cuối cùng có thể vì võ lâm trừ hại, ta nhất định không thể bỏ qua!” Kỉ Minh thần sắc hưng phấn không chú ý đến vẻ dị thường của Thiển Uyên, tiếp tục thu dọn đồ đạc.
“ . . . . . ”
Hai tháng trước tẩu hỏa nhập ma, là lúc ta vừa ly khai, sao lại tẩu hỏa nhập ma, yêu tinh kia từ trước đến này đều luyện công sơ sài . . . . . Đúng rồi, khi đó nói phải bế quan, chẳng lẽ là thật? . . . . . Lâm Chi Diêu, ngươi đặc biệt viết thư kêu ta đừng trở về, chẳng lẽ bởi vì ngươi đã biết chính phái muốn vây đánh Trường Nhạc Cung sao? A, ngươi liền khẳng định sau khi ta biết được tin tức sẽ trở về? Ngươi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-lam-uyen/2377560/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.