Lúc Thiển Uyên tỉnh lại, đập vào mắt là ba cái đầu nhẵn bóng, trên đỉnh đầu còn có ba chấm, hắn đoán mình đã xuyên không. Mất một lúc khá lâu mới hiểu tình huống hiện tại, Thiển Uyên đối với lần xuyên không này vô cùng hài lòng. 
Thứ nhất, các hòa thượng nói chính là tiếng Trung, hoàn hảo hoàn hảo. 
Thứ hai, hắn không có bị biến thành phụ nữa, vạn phần may mắn. 
Thứ ba, hắn không có nhìn thấy một phụ nữ nào hết, cảm tạ trời đất. 
Duy có chút bất mãn, chính là hắn vẫn còn là một em bé đang quấn tả, ngay cả xoay người cũng không thể, nhưng được cái thời gian lại có thêm nhiều, từ từ lớn lên cũng hay. 
Sau đó hắn an tâm nhắm mắt lại, trong lúc mơ màng nghe thấy lão hòa thượng nói “Thôi, tùy duyên đi! A di đà phật!” Thiển Uyên thầm nghĩ, đúng là như vậy, tùy duyên là được rồi, liền chìm vào mộng đẹp. 
Thiển Uyên an tâm sống đến tuổi mười hai, vẫn ở tại nơi này, trong một ngôi chùa vô danh ở một ngọn núi vô danh, sống cùng với sư phụ và hai vị sư huynh, trải qua cuộc sống tăng lữ với những quy luật nhàm chán. Gà gáy rời giường, tới giờ thì tụng kinh, nấu nước chẻ củi, ăn trưa xong nghỉ ngơi một chút, buổi chiều nghe sư phụ giảng kinh, bữa tối ngồi thiền, sau đó đi ngủ. 
Lại một ngày nữa trôi qua, Thiển Uyên ở trong thiền phòng của mình ngồi thiền gõ mõ, cảm thấy hết thẩy rất hoàn mỹ, kiếp trước hắn từng ao ước cuộc sống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-lam-uyen/2377544/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.