Thời điểm Mộ Thánh Huân mở mắt ra, chỉ động một cái liền cảm thấy rất đau nhức. “Huân nhi, thân thể vẫn còn đau nhức sao?”
Mộ Kỳ Hoàng ôm Mộ Thánh Huân, một tay vì Mộ Thánh Huân mà xoa xoa thắt lưng, giúp Mộ Thánh Huân thả lỏng cơ thể đang đau nhức. Mộ Thánh Huân quay đầu lại, trông thấy ánh mắt lo lắng của Mộ Kỳ Hoàng. Đối hắn cười cười, lười biếng mà động động thân mình, tựa vào thân người Mộ Kỳ Hoàng, “Phụ hoàng, thắt lưng hảo toan (mỏi, đau) a.”
Mộ Kỳ Hoàng cười cười đem Mộ Thánh Huân trở mình một cái, “Ta đến xem ngươi hậu diện (mặt sau a >///<) như thế nào, tối qua phụ hoàng quá kích động, sợ là sẽ làm bị thương ngươi.”
Mộ Thánh Huân mân mân miệng, không dám cười, lúc này phụ hoàng thật khả ái a. Hoàng thượng, cửu hoàng tử.”
Tiểu Lí tử quỳ gối ngoài cửa, các cung nữ đi theo phía sau, cầm trên tay là vật phẩm sơ tẩy. Mộ Kỳ Hoàng ôm Mộ Thánh Huân, “Vào đi.”
Tiểu Lí tử tiếp nhận vật phẩm trên tay của cung nữ phía sau, chính mình đi đến. Tiểu Lí tử từ nhỏ liền hầu hạ Mộ Kỳ Hoàng, tự nhiên rất rõ ràng cá tính của Mộ Kỳ Hoàng, sở dĩ đặt xuống vật phẩm trên tay liền lập tức cáo lui. Mộ Kỳ Hoàng ôm Mộ Thánh Huân, vì hắn rửa mặt. Mộ Thánh Huân cười nhìn về phía Mộ Kỳ Hoàng, Nếu lúc này có người thấy, hẳn là hội thực cảm thấy kinh ngạc đi?”
Trên gương mặt luôn luôn lãnh huyết của hoàng thượng bọn họ, cư nhiên lại có một biểu tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-huyet-nguyet-ly-hon/1573024/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.