Mộ Thánh Huân trong tay hiện lên bạch sắc yên vụ, chậm rãi, lan ra xung quanh, hơn nữa càng chuyển càng nhanh.
Chậm rãi, kia bạch sắc yên vụ tản ra, giống như một đóa mạn châu sa hoa đang nở rộ. Nam Ngọc Diên trên mặt tràn đầy một biểu tình bất khả tư nghị (không thể tưởng tượng nổi),phải biết rằng, trong khi làm pháp thuật, khó nhất chính là lực khống chế nó.
Mà hiện giờ, xem lực khống chế của Mộ Thánh Huân, tựa hồ còn hơn cả sư phó, còn muốn ưu việt hơn một chút a.
Thật là … Bất khả tư nghị ni! Tiểu hài tử nhỏ như vậy, còn có thể giống như này có lực khống chế ưu việt, khó trách được kia ngoại cao nhân coi trọng a.
Nếu Mộ Thánh Huân biết được Nam Ngọc Diên đang một phen tâm lí hoạt động, chỉ sợ hội cảm thấy hoang đường. Chính mình tuy nói kiếp trước cũng không tính là tuổi rất lớn, nhưng cũng là đã lưỡng thế niên kỉ, tính đến đây cũng đã muốn có hơn tam thập tuế.
Nam Ngọc Diên cười ngăn trở Mộ Thánh Huân tiếp tục, “Xem ra luận khởi pháp thuật trong lời nói, Ngọc Diên còn phải bái cửu hoàng tử vi sư ni.”
Mộ Thánh Huân lắc lắc đầu, “Đại Tế Ti nói như vậy chính là quá chiết sát (cái này chắc là không xứng đáng, không biết a) Thánh Huân.” Nam Ngọc Diên nở nụ cười, “Ngọc Diên nói chính là thật a, lực khống chế pháp thuật của cửu hoàng tử thật sự là trác tuyệt a.”
Mộ Thánh Huân mỉm cười, cũng không nói chuyện.
Nam Ngọc Diên nhìn về phía tích lậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-huyet-nguyet-ly-hon/1573022/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.