"A... a..." Sáng nào cũng vậy, mỗi khi tỉnh giấc là Thần Triệt lại kêu lên thất thanh, trốn vào góc tường và ra sức lắc mạnh cổ mình, những mong có thể rũ bỏ được hình thù quái dị trên lưng. Thế nhưng, nàng càng cử động thì đứa trẻ sau lưng lại càng bám chặt vào người.
Bất chấp tất cả mọi thứ xung quanh, nàng hét lên thật to, tóm lấy cục u sau lưng mình cho đến khi kiệt sức.
Mỗi khi nhìn Thần Triệt kêu gào vô vọng, đau khổ vật vã, mặt mày nhợt nhạt, Phù Nam lại đầu xót thương, nhưng không biết phải nói gì để vỗ về, an ủi.
Và thế là, đêm đêm, cùng với thanh Khước Tà, Phù Nam lại ngồi bên cạnh chiếc sạp nàng nằm cho đến tận khi trời sáng.
A Triệt dường như chẳng hề hay biết những gì xảy ra với mình hằng đêm, tối đến nàng ngủ từ rất sớm và sáng hôm sau mơ màng tỉnh dậy. Nhưng thần khí của nàng thì mỗi lúc một suy yếu, thậm chí có lần còn ngất lịm đi ngay trong khi đang nói chuyện với Phù Nam.
Phù Nam hiểu rằng, con quỷ trong người A Triệt đang từng ngày từng ngày hút hết tinh khí của nàng.
Kể từ khi thoát khỏi ngục tối, con quỷ đó đã hai lần bị đả thương, một lần ở ngay căn tịnh xá này và một lần ở Nguyệt cung, vì thế nguyên khí đã bị tổn thất nặng nề. Lúc này nó chịu nằm yên, không phải là vì thay đổi tâm tính, mà chỉ là để chờ thời cơ hồi phục. Đến khi hút hết toàn bộ tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-hoa/3074215/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.