Châu tam phu nhân vỗ vỗ tay con gái, nhỏ giọng dặn dò: “Nhà họ Thôi rất nhiều quy tắc, lát nữa vào đó đừng nhiều lời.”
“Con gái nhớ rồi.” Châu Như Chương đáp: “Con gái hành lễ với Thôi tứ phu nhân rồi sẽ đi cúng tế trưởng tỷ.”
Châu Như Chương và mẹ đi đến gian chính của nhà họ Thôi, trò chuyện với bậc trên một lát rồi mới mang đồ cúng đến căn phòng đang thờ phụng bài vị của Châu Như Quân.
Tự mình bày bánh ngọt và kinh Phật chép tay lên, nhìn vào tấm bài vị đen thẫm, gương mặt của Châu Như Chương tràn ngập sự buồn bã, cô nhìn về phía quản gia nhà họ Thôi: “Ta muốn tụng vài bài kinh cát tường cho trưởng tỷ.”
Quản gia nhà họ Thôi biết ý, lập tức đáp: “Châu nhị tiểu thư có gì dặn dò cứ gọi chúng tôi.” Dứt lời liền dẫn người rời đi.
Châu Như Chương quỳ trên bồ đoàn, mở quyển kinh trong tay ra.
Căn phòng im ắng, khóe miệng Châu nhị tiểu thư khẽ cong lên, cô ta mỉm cười. Hai năm trước, Định Ninh hầu cưới tiểu thư nhà họ Trương, nào ngờ tiểu thư nhà họ Trương vừa vào cửa chưa được bao lâu đã lâm bệnh nặng. Thấy bệnh tình có vẻ không khả quan, đợi sau khi tiểu thư nhà họ Trương qua đời, cô ta sẽ gả cho Định Ninh hầu làm vợ kế… Chị em chung chồng cũng được coi là giai thoại nên cô ta mới đến nhà họ Thôi, chỉ cần từ từ vượt qua các cửa ải, đến lúc đó mọi chuyện sẽ tự đâu vào đấy.
Nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-dom-huong/3481375/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.