“Nếu thực sự bị vây đánh, các không cần quan tâm đến ta. Bảo vệ Bắc Minh Triều là chức trách của ta. Giải vây được cho Tiết Liệt, để hắn chỉ huy quân doanh thì ta cũng an lòng.”
Cũng bởi vì, không còn ai chờ đợi ta trở về nữa. Ta sống hay chết người cũng có quan tâm?
Khói bụi mịt mù trước mắt, phía xa đã trông thấy Tiết Liệt bị vây hãm trong vòng vây của địch. Chiến đấu gần không phải sở trường của Tiết Liệt, bởi vì ở cự ly gần dùng ám khí Liên Hoàng Thương Tiễn rất không tiện. Sơr trường của Tiết Liệt là ám toán, chiến đấu ở cự ly gần thực sự khiến y hao tâm tổn sức.
Kiếm khí tung hoành ngang dọc trong tay cuồng nộ là thế, nhưng đã phải thấm mệt trước sự tấn công mãnh liệt của quân địch. Tiết Liệt hai mắt choáng đến độ nhìn không rõ mọi thứ, vết thương trên cánh tay rỉ máu không ngừng. Sức cùng lực kiệt cố gắng mà chống đỡ.
Ly Thương thúc ngựa lập tức đánh trực diện vào vòng vây. Đường kiếm của nàng nhanh nhạy sắc bén, một nhát kiếm đã sượt qua cổ của ba bốn tên lính. Nữ tử oai hùng trên lưng ngựa, tựa thế trên cao mà vung kiếm xuống. Tướng sĩ bên cạnh nàng cũng thừa thế xông lên.
Dưới sự mở đường của nàng, bọn họ thành công phá tan vòng vây. Ly Thương đảo mắt tìm trong biển người, đã nhìn thấy Tiết Liệt sức cạn đang cố chống đỡ. Nàng quất roi, ngựa phi qua khỏi đầu những binh lính của quân địch, xông thẳng đến bên cạnh Tiết Liệt.
Một nhát chém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-co-tinh-tuong-quan/963232/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.