Long Phá Nguyệt từ phía xa đạp mây đen bay tới, khuôn mặt đầy phẫn nộ, hắn còn chưa đáp xuống, tay đã bắt quyết, một đạo sát khí bay vụt về phía Bạch Hàn. Bạch Hàn giật mình, vội giơ tay tiếp chưởng.
Ta nhìn thấy hắn, không hiểu sao lại cảm thấy vô cùng hoan hỉ, kêu to :
“ Phá Nguyệt!”
Nghe thấy ta gọi, hắn liền đáp xuống, hai tay đặt lên vai ta, lo lắng hỏi :
“ Tiểu Ly, nàng không sao chứ?”
“ Ừ, không sao không sao!” Ta hưng phấn lắc lắc đầu.
“ Vậy thì được rồi. Ái phi, mau lui sang một bên. Chuyện này cứ giao cho phu quân giải quyết! Bổn quân nói rồi, đã là thê tử của bổn quân, thì không cần phải làm gì cả!Mọi sự, cứ giao cho bổn quân xử lí là được!”
“ Hứ !” Ta dẩu môi , khinh thường nhìn hắn “ Ngươi quá tự cao rồi! Bằng tu vi của ngươi, có thể đấu lại Bạch Hàn, một Yêu thú thượng có tu vi cao ngang ngửa với một vị thần thượng cổ sao?”
“ Thế thì đã sao? Yêu và thần, không thể giống nhau được! Yêu thì mãi mãi là yêu, vĩnh viễn không thể so sánh với một vị thần! Căn bản là không đủ tư cách!”
Ta để ý, khuôn mặt yêu mị của Bạch Hàn đanh lại, lạnh băng, tay hắn siết chặt.
Sau đó, không nói cũng biết, hai nam nhân bọn họ nhào vô đánh đến long trời lở đất. Ta nhân cơ hội đó, vội vã đưa phụ quân, mẫu hậu cùng các huynh đệ tỷ muội rời đi một chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ngan-chi-ai/3040682/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.