Edit: Điềm Điềm
**********************
Sở Lệnh một giấc ngủ này không biết ngủ bao lâu, lúc tỉnh lại, đã ở trong phòng mình, Hàn Cố cùng bác sĩ hai người đều ở đây. Bác sĩ thì rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.
Sở Lệnh đem ánh mắt chuyển đến trên mặt Hàn Cố, đại khái là ấn tượng trước khi hôn mê cuối cùng còn ăn sâu vào đáy lòng, cậu còn có chút lo lắng, lại nhấn mạnh một lần nữa, ” Em không có việc gì.”
” Anh biết.” Hàn Cố dùng sức nắm lấy tay cậu một chút, khiến cậu an tâm, ” Đói bụng rồi đi, anh đi giúp em lấy chút đồ ăn. ”
Sở Lệnh gật đầu, vừa quay đầu liền nhìn thấy vẻ mặt bác sĩ ” Tôi có chuyện muốn nói.”
Trong lòng cậu ai oán một chút, sau khi Hàn Cố đi ra khỏi phòng, cúi đầu làm một bệnh nhân ngoan ngoãn nghe theo lời dạy của bác sĩ.
Bác sĩ lườm cậu một cái, thoạt nhìn quả nhiên giống như là tức giận, mở miệng câu đầu tiên liền mang theo giọng điệu hả hê khi người gặp họa nói: ” Ngay cả khoang sinh sản cũng mở ra, còn rất biết chơi.”
Sở Lệnh không nghĩ tới bác sĩ vừa mở miệng liền có lực sát thương như vậy, lập tức đỏ mặt, có chút ủy khuất nói: “… Tôi cũng không cố ý. ”
Bác sĩ nhìn bộ dạng này của cậu, vẫn thở dài một hơi, ngữ khí cũng mềm đi không ít: ” Tôi biết, tôi chỉ muốn nhắc nhở cậu làm như vậy rất tổn thương thân thể. Ngoài thời gian phát tình, tốt nhất là tránh càng nhiều càng tốt. ”
” Ừm.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mot-alpha-khong-phai-ban-trai-danh-dau-hoan-toan/1181199/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.