Edit: Điềm Điềm
*********************
Sở Lệnh sáng sớm đã bị Hàn Cố hôn tỉnh.
Cậu có chút thiếu ngủ, lúc nhìn thấy Hàn Cố thì ngẩn người, sau đó hình như mới chậm rãi hồi tưởng lại chuyện tối hôm qua nói: ” Thì ra không phải là nằm mơ a…”
Hàn Cố nhéo nhéo mặt cậu, có chút bất đắc dĩ nói: ” Không phải mơ, anh đều nhớ rõ hết đó. ”
Nói xong hắn đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, kéo quần Sở Lệnh đưa tay sờ về phía sau. Sở Lệnh bị động tác của hắn dọa sợ, còn chưa kịp ngăn cản, một ngón tay đã đè lại huyệt khẩu, chậm rãi thăm dò đi vào, dọc theo chung quanh đè ép, Hàn Cố mới nói: ” Có chút sưng rồi, may mà không có chảy máu. ”
Mặt Sở Lệnh đều đỏ lên.
” Thực xin lỗi, anh đi gặp bác sĩ lấy thuốc.”
” Không cần đâu…” cậu thật sự là không muốn biết bác sĩ sau khi biết sẽ lộ ra biểu tình đùa giỡn gì, để cho đối phương từ dục vọng quá độ bổ não đến nứt hậu môn, đại khái sau này cậu cũng không còn mặt mũi gặp người nữa.
Hàn Cố thấy phản ứng của cậu, đột nhiên hỏi: ” Hình như em rất sợ bác sĩ? ”
Sở Lệnh lập tức phủ nhận, ” Không có. ”
” Cậu ta chỉ bị hỏng miệng một chút, nhưng người vẫn không tệ. Anh nợ anh ta rất nhiều. ”
Sở Lệnh phát hiện ra một vấn đề, ” Hai người rất quen thuộc sao? ”
” Cậu ấy là bạn trung học của anh, có một thời gian không liên lạc được, mấy năm gần đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mot-alpha-khong-phai-ban-trai-danh-dau-hoan-toan/1181194/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.