Edit: Điềm Điềm
***********************
Ngày hôm sau ba Sở quả nhiên trở về, trên đùi bó thạch cao.
Hàn Cố và Sở Lệnh hôm nay cũng bận rộn đến chạng vạng mới trở về. Công việc đã được thực hiện gần như xong hết, chỉ một ngày nữa là có thể kết thúc. Trong nhà có thêm một Hàn Cố, nhưng vẫn bình thường, không có gì khác nhau, ba Sở không hỏi chuyện của Hàn Cố nữa, hẳn là biết được từ chỗ mẹ Sở.
Hàn Cố tới nơi này đã ba ngày, hiện tại mọi người trong thôn đều biết hắn. Dù sao hắn cũng là thương nhân, lời nói đối phó đều làm rất tốt, dễ dàng làm cho người ta sinh hảo cảm. Hắn cũng không có bởi vì đối phương là thân phận gì, có tiền hoặc là không có tiền, mà biểu hiện thái độ không giống nhau.
Sở Lệnh thậm chí không nghĩ tới Hàn Cố nhanh như vậy có thể dung nhập vào cuộc sống ở đây, cảm giác lúc trước đều là lo lắng vô ích. Ngược lại Lâm Hiên rất không ứng phó được với loại trường hợp này, sau khi tốt nghiệp cơ hồ chỉ có vào dịp lễ tết mới đến nhà mình một chuyến, nhưng rất nhanh lại rời đi.
Lúc Sở Lệnh ngẩn người thất thần, Hàn Cố cùng ba Sở đã uống mấy chén rượu, mẹ Sở một mực ở bên cạnh khuyên ba Sở, nhưng cũng không có quá mức ngăn cản. Dù sao người nơi này khi tiếp đãi khách thường chính là lấy rượu chiêu đãi. Sở Lệnh nguyên bản tửu lượng cũng không tệ, nhưng từ sau khi rời khỏi nơi này liền trở nên ít uống.
Sau khi cơm tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mot-alpha-khong-phai-ban-trai-danh-dau-hoan-toan/1181191/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.