Edit: Điềm Điềm
***********************
Ngày hôm sau Hàn Cố giúp Sở Lệnh xin nghỉ phép, tự mình đi làm như thường lệ.
Sở Lệnh muốn rời giường liền thấy tin nhắn, lại nằm trở lại trong chăn.
Giấc ngủ này ngủ một mạch đến buổi chiều, cơ thể vì say rượu và thức khuya vẫn còn rất mệt mỏi, cậu thức dậy ăn một chút, rồi lại nằm trên ghế sofa ngủ mê man.
Cậu thậm chí còn gặp ác mộng, lặp đi lặp lại không thể ngủ ngon giấc và không thể tỉnh dậy khỏi cơn mơ. Giữa lúc mơ mơ màng màng tỉnh dậy, trời đã tối hẳn, cậu muốn bật đèn lên, nhưng cậu không có sức bật dậy. Cứ như vậy ngủ không biết bao lâu, cho đến khi cảm giác được ai đó ôm lấy mình, hơi thở Alpha quen thuộc khiến cậu mơ màng mở mắt giữa cơn mê.
Hàn Cố nói, ” Em bị sốt, ngủ thêm một chút nữa đi.”
Sở Lệnh không biết mình có đáp lại hay không, nhưng cậu cảm giác được mình nắm lấy ống tay áo đối phương, thoạt nhìn giống như là không chịu để hắn rời đi.
Người đàn ông nói thêm, ” Tôi sẽ không đi, em ngủ đi.”
Sở Lệnh muốn nói gì đó, lúc này mới phát hiện cổ họng khàn khàn cơ hồ không phát ra được thanh âm. Hơi thở của Alpha gần ngay bên cạnh, cơ thể mặc dù khó chịu, nhưng tinh thần lại được an ủi vuốt ve, cậu được dẫn dắt, vô tình ngủ thiếp đi một lần nữa.
Sở Lệnh vốn không phải là người dễ bị bệnh. Chỉ có điều lần này bị cảm lạnh, cộng với sự chán nản sau một thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mot-alpha-khong-phai-ban-trai-danh-dau-hoan-toan/1181177/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.