Chương trước
Chương sau
Edit: Điềm Điềm
**********************
Alpha đánh dấu Sở Lệnh tên là Hàn Cố.
Hàn Cố năm nay hai mươi bảy tuổi, dù còn trẻ nhưng hắn lại là ông chủ của một công ty nổi tiếng đã niêm yết*. Trong công việc hắn là một người có tác phong sắc bén, mạnh mẽ, quyết đoán, đồng thời lập ra một con đường riêng của chính mình, vì thế cũng đắc tội không ít người. Ngày mà hắn và Sở Lệnh gặp nhau, hắn đã bị đối thủ một mất một còn hạ thuốc. Lấy giá trị con người Hàn Cố mà nói, muốn dạng Omega nào cũng không sợ bị cự tuyệt. Nhưng cố tình ngày đó hắn tránh trong nhà vệ sinh lại gặp ngay Sở Lệnh, cũng không biết xui xẻo thế nào mà đem cậu tiến vào kỳ phát tình.
Bị xáo trộn kế hoạch cuộc đời không chỉ có Sở Lệnh, mà còn có Hàn Cố.
Vốn dĩ tình một đêm đối với hắn mà nói không tính là cái gì, nhưng gặp phải một Omega trong kỳ phát tình, hắn cũng chỉ biết chấp nhận số mệnh.
Sau khi kỳ phát tình của Sở Lệnh chấm dứt vài ngày, Hàn Cố liền sắp xếp tất cả công việc. Hai người đều không có tình cảm với nhau, nếu bây giờ kết hôn thì thật sự là quá nhanh, cho nên hắn tính toán để hai người bắt đầu sống chung trước. Mặc kệ như thế nào thì đời này hai người vẫn ràng buộc lẫn nhau không cắt đứt được.
Sở Lệnh đối với việc này không có ý kiến. Omega đối với Alpha đã đánh dấu mình sẽ luôn ỷ lại, loại thiên tính này làm cậu không thể không khuất phục. Sở Lệnh dù đang bình ổn lại cảm xúc của mình, nhưng chỉ vì đã một tuần không gặp được Hàn Cố khiến cho cậu cảm thấy cả người đều khó chịu.
Trong mấy ngày phát tình, cậu căn bản không thể quan sát được hình dáng của Hàn Cố. Lúc này đây dưới tình huống tỉnh táo cậu đã nhìn rõ được người đàn ông anh tuấn nhưng có phần lạnh nhạt này.
Từ nơi hắn ở cho đến quần áo trên người không khó để nhận ra đối phương là người có tiền. Thời điểm cậu biết tên đối phương là Hàn Cố cũng không khỏi ngây ngẩn cả người.
Cho dù lĩnh vực công việc có khác biệt, Sở Lệnh cũng biết Hàn Cố được ca ngợi là thiên tài của giới kinh doanh hiện nay. Nhưng cậu không ngờ rằng người đàn ông mạnh mẽ này cũng có một ngày bị người khác hạ thuốc. Bất quá vì cảm xúc mâu thuẫn nên cậu cũng không muốn đi hỏi đối phương chuyện này.
Tuần thứ nhất bắt đầu ở chung, hai người cũng không nói gì với nhau.
Hàn Cố dùng thái độ giải quyết việc chung, sáng đi làm, tan tầm về nhà ngủ. Hai người tuy rằng ở chung nhưng vẫn chia phòng ngủ. Vì tính chất công việc quá khác nhau nên hầu như họ không thấy mặt nhau được mấy lần.
Sở Lệnh chỉ là một nhân viên nhỏ, sáng đi chiều về thời gian làm việc và nghỉ ngơi cố định. Thường ngày buổi tối cậu có nhiều thời gian nhàn rỗi. Trước kia cậu với Lâm Hiên thường ở nhà đối phương dùng cơm, cùng nhau xem phim, nói chuyện phiếm, nói về những chuyện vui trong công việc, ngày nghỉ thậm chí còn lên kế hoạch đi nơi nào đó chơi, những ngày bình thường mà vui vẻ đó giờ chỉ là quá khứ. Hiện tại thậm chí cậu còn không thể gặp Lâm Hiên.
Trở lại ngôi nhà không có một bóng người làm cậu như ngồi trên đống lửa, có lẽ là ảnh hưởng do không được tin tức tố của Alpha trấn an thường xuyên. Sở Lệnh bắt đầu mất ngủ, cho đến khi cảm giác được Hàn Cố đã trở về vào đêm khuya thì cậu mới an tâm đi ngủ.
Hàn Cố không phải không nhận ra được thay đổi của Sở Lệnh, Omega buộc chặt hơi thở dường như chỉ khi ngửi được tin tức tố của mình mới có thể thả lỏng, việc này là do xuất phát từ bản năng.
Đánh dấu hoàn toàn làm đôi bên rất dễ dàng cảm nhận được trạng thái tâm lý của đối phương. Mà Omega có cảm xúc không ổn chỉ có thể dựa vào Alpha của mình trấn an, ai cũng không thể thay thế.
Trước khi sống chung với nhau, Hàn Cố cũng đã tìm hiểu vể Sở Lệnh, biết cậu có một người bạn trai Alpha, nếu không phải do hắn bất ngờ xuất hiện thì có lẽ bọn họ đã chuẩn bị kết hôn rồi.
Hàn Cố có chút áy náy với Sở Lệnh, nhưng hắn cũng không phải là người không nhận sai, nếu sự việc đã không thể thay đổi thì sau này nghĩ cách bù đắp lại cho cậu.
Nhưng Sở Lệnh dường như ngay cả cơ hội bù đắp cũng không cho hắn. Hàn Cố chẳng những nhận thấy được Omega này đối với mình căm hận mà còn ôm lòng cảnh giác, phòng bị lẫn bài xích mình đến gần. Cho dù vì thiếu tin tức tố của mình trấn an làm cậu không thoải mái, nhưng cậu vẫn bướng bỉnh chống lại bản năng.
Hàn Cố thật ra có thể dễ dàng dùng tin tức tố của Alpha áp chế cậu, làm cho công sức chống trả của cậu trở nên uổng phí. Nhưng hắn không làm như vậy, có lẽ cảm thấy đây là cơ hội tốt để cậu mặc sức trút ra sự bất mãn, cũng có lẽ hắn muốn biết, cậu cố gắng đến cùng như vậy sẽ nhận được kết quả như thế nào.
Nhưng mặc kệ ra sao, dung túng như vậy tuyệt đối không phải bởi vì yêu.
Nói đến cùng, bị người khác hại như vậy là ai cũng không cam lòng.
Hàn Cố đứng ở phòng khách một lúc rồi xoay người trở về phòng.
Gần như lúc mà Hàn Cố ra ngoài, Sở Lệnh cũng sẽ tỉnh dậy.
Lúc đầu cậu còn mơ màng chưa tỉnh ngủ, nhưng chỉ cần Hàn Cố vừa ra khỏi nhà Sở Lệnh liền bất an nôn nóng mà tỉnh táo lại ngay. Bản năng ràng buộc giữa Alpha và Omega so với cậu nghĩ khắc sâu nhiều lắm, cậu chưa bao giờ căm ghét mối quan hệ của họ giống như bây giờ.
Thật vất vả mới chịu đựng được đến thứ bảy, Sở Lệnh lại gắng gượng ngủ một hồi rồi mới đứng lên.
Mặc dù cậu đang dằn vặt tinh thần của mình, nhưng cũng không lười biếng tiêu cực, lúc nên ăn cơm thì ăn cho ngon, mỗi ngày cũng sẽ dành thời gian để vận động. Thói quen tích lũy nhiều năm này khiến cho cơ thể cậu vừa mềm mại vừa chắc khỏe, cảm giác khi sờ vào rất tốt, không có vẻ nhu nhược.
Lâm Hiên đối với xúc cảm như vậy yêu thích không rời, thường xuyên vuốt ve liền lau súng cướp cò, mà cuối cùng hai người cũng không có làm cái gì cả, chỉ lăn trên giường cả ngày.
Nhưng tất cả chỉ là chuyện quá khứ.
Chia tay đã được một tháng, nhưng mỗi lần nhớ lại khoảng thời gian đó Sở Lệnh vẫn nhịn không được mà đau lòng.
Cậu cùng Lâm Hiên là bạn trung học, tình yêu cảu họ đã kéo dài tám năm, được mọi người chúc phúc và kỳ vọng. Bọn họ trải qua các loại trắc trở như yêu thầm rồi lại yêu xa cho đến hiện nay tâm ý không đổi mà hướng về nhau. Đang lúc mọi người hết lòng tin tưởng bọn họ sẽ tu thành chính quả thì chuyện như vậy lại xảy ra. Buồn cười biết bao.
Sở Lệnh nghĩ đến đây lại lắc đầu cười khổ, tinh thần của cậu đã sa sút đủ lâu rồi giờ nên thay đổi tâm tình một chút.
Sở Lệnh thay quần áo thoải mái, dự định đi dạo xung quanh một lát. Sau khi cậu theo Hàn Cố vào khu biệt thự cao cấp này, ngoại trừ thời gian đi làm ra, cũng không có đi ra ngoài nữa. An ninh của khu vực này rất nghiêm ngặt, bên ngoài khu biệt thự là đường phố với nhiều cửa hàng, chất lượng sống ở đây rất tốt.
Sở Lệnh tùy ý dạo quanh, liền phát hiện chỗ rẽ có một cái siêu thị. Ăn thức ăn bên ngoài một thời gian dài làm cậu thấy ngán rồi. Thời điểm cậu tự hỏi hôm nay rảnh rỗi có nên mua nguyên liệu nào để nấu ăn không thì lại thấy cách siêu thị không xa có một bóng dáng quen thuộc.
Ý thức Sở Lệnh lập tức trống rỗng, cậu không để ý gì cả liền đuổi theo.
Cậu đột nhiên nhớ tới thời gian còn học đại học, hai người ở hai nơi khác nhau, lúc ấy bọn họ sắp bước chân vào xã hội, đều có phương hướng riêng, cũng vì yêu thích tự do mà mâu thuẫn đặc biệt nhiều. Bọn họ thường xuyên cãi nhau, nói điện thoại cũng tranh cãi, gặp mặt lại ầm ĩ, toàn vì những việc nhỏ nhặt. Hiếm khi được gặp mặt nhau một lần cũng ồn ào, bận rộn không dành ra được thời gian gặp nhau cũng cãi nhau, bất kể chuyện gì cũng có thể trở thành lý do cãi nhau. Bọn họ quá mức quen thuộc lẫn nhau, nói chuyện ngược lại càng thêm không khách khí. Tính tình Lâm Hiên ôn hòa, nhường nhịn, cũng nhịn không được mà thường xuyên cãi vã, cuối cùng không thể nhịn được nữa liền bộc phát.
Ai cũng có thời điểm trẻ người non dạ, lúc ấy Sở Lệnh thật sự cảm thấy bọn họ xong rồi, rõ ràng là để ý đối phương nhưng lại dùng loại đả thương người bằng lời nói để kích động đối phương.
Từ sau lần đó, bọn họ chiến tranh lạnh gần một tháng. Cuối cùng vẫn là Lâm Hiên cuối đầu trước, dành tất cả thời gian để chạy tới tìm Sở Lệnh.
Mà Sở Lệnh trong nháy mắt nhìn thấy Lâm Hiên, tất cả mâu thuẫn đều vứt ra sau đầu, vui vẻ nở nụ cười.
Lúc này đây cũng tương tự như khi đó.
Sở Lệnh ở trên phố chạy như điên, sốt ruột giống như chỉ cần chớp mắt một cái sẽ không thấy bóng dáng người nọ nữa. Cậu đã hơn một tháng không gặp đối phương, rõ ràng đã nói lời chia tay, nhưng thời điểm vô tình gặp gỡ vẫn không khống chế được, nói là kích động cũng được, chưa dứt tình cũng được, giờ phút này cậu cái gì cũng không để ý.
Cậu sốt ruột, hoảng loạng làm người qua đường cũng giật mình, mọi người liền chừa ra một lối đi cho cậu.
Sở Lệnh cuối cùng cũng đến phía sau người nọ, nắm lấy góc áo đối phương kích động kêu lên: ” Lâm… Lâm Hiên…..”
——————
Hàn Cố về đến nhà thì phát hiện có chút không bình thường, trong không khí có một chút mùi vị nhàn nhạt, đó là tin tức tố của Alpha khác.
Hắn nhíu mày, hiếm khi không giống thường ngày trở lại phòng mà trực tiếp đến gõ cửa phòng Sở Lệnh.
Sở Lệnh đã sớm cảm nhận được trong không khí bay đến hơi thở không vui của Hàn Cố. Cậu do dự một lát, cuối cùng cũng ra mở cửa.
Hàn Cố đang dựa vào trước cửa, nhíu mày nhìn cậu, đây là lần đầu tiên sau khi hai người bọn họ sống chung, nhìn thẳng vào mắt nhau như vậy, bình thường chỉ có thể dùng khách khí lạnh nhạt để hình dung.
Sở Lệnh không có cách nào chịu đựng cảm giác áp bức như vậy của đối phương quá lâu, rất nhanh dời ánh mắt, nói: “.. Anh có chuyện gì không?”
Hàn Cố không chút do dự nói: ” Cậu biết Alpha trời sinh đã có dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ mà, mặc dù nó chỉ là bản năng, nhưng tôi cũng không muốn cậu tiếp xúc quá gần với những người đàn ông khác.”
Sở Lệnh nghe vậy liền không vui: ” Tôi chẳng qua chỉ đi ra ngoài một chút mà thôi.”
” Chỉ đi một chút mà mùi vị dính vào nồng đậm như thế này sao?” Hàn Cố nghĩ một hồi, đột nhiên hỏi: ” Cậu hôm nay gặp ai?”
Sở Lệnh buộc phải trả lời: ” Lâm… Lâm Hiên.”
Hàn Cố tuy chỉ thở dài một hơi, nhưng Sở Lệnh lại cảm giác được trong không khí cảm giác áp bức đè lên càng ngày càng trầm trọng. Sau lưng cậu đã đổ một tầng mồ hôi lạnh, nhưng vẫn không cam lòng tỏ ra yếu thế mà nói: ” Anh không thể như vậy…… Là anh đã làm chúng tôi tan vỡ…. Anh không thể….khiến tôi ngay cả cơ hội nhìn thấy anh ấy cũng không có….”
” Tôi không có nói như vậy”
” Nhưng anh dự định làm như vậy đúng không?”
Hàn Cố không trả lời, chỉ im lặng xem như thừa nhận.
Sở Lệnh gào lên: ” Anh không được… Anh không có quyền ngăn cản chúng tôi gặp mặt….”
” Vậy cậu muốn tôi làm thế nào mới được đây?” Hàn Cố gắng sức áp chế lửa giận, giọng điệu có chút không biết phải sao: ” Muốn tôi mặc kệ Omega của mình đi theo người đàn ông khác nối lại tình xưa?”
Những lời này làm cho Sở Lệnh im bặt không nói.
” Tuy rằng tôi đã cưỡng ép cậu, nhưng sự thật trước mắt, tôi cũng đã cho cậu thời gian thích ứng, cậu thực sự nghĩ không thông ư?”
Sở Lệnh khó chịu lắc đầu: ” Anh không hiểu…. Anh căn bản không hiểu….”
Hàn Cố bình thản thừa nhận: ” Tôi chưa từng yêu, thật sự là không hiểu. Nhưng tôi đã nói chịu trách nhiệm thì sẽ không để cậu làm xằng làm bậy.”
Sở Lệnh không nói gì.
” Cho dù tôi có thể ngăn được bản năng của mình, còn cậu thì sao? Sau khi ở cùng Lâm Hiên, cậu dự định làm thế nào? Cùng hắn ngủ trên giường để hắn đánh dấu cậu một lần nữa sao? Cậu là Omega, so với tôi càng hiểu được đánh dấu chồng lên như vậy đối với cậu sẽ tổn thương như thế nào. Cho dù cậu tự nguyện, Lâm Hiên chấp nhận cho cậu mạo hiểm sao? Nếu không phải đánh dấu hoàn toàn hai bên sẽ không cảm nhận được sự vui thích.”
” Đủ rồi!” Sở Lệnh tức giận nói, sau đó như bị rút hết khí lực thân hình cậu có chút lung lay, ” Đừng nói nữa…”
Hàn Cố nhìn cậu một hồi, đột nhiên nhận ra tình trạng của cậu không tốt lắm, nhíu mày nói: ” Cậu gầy đi rất nhiều.”
” Đừng động vào tôi.” Âm thanh nhỏ đến mức gần như không thể nghe thấy.
” Tôi làm sao có thể mặc kệ cậu. Từ sau khi dọn đến đây, cậu đối với tôi rất phòng bị.” Hàn Cố nói đến đây bỗng nhiên ngừng lại, ngữ điệu nhẹ nhàng nói tiếp: ” Là lỗi của tôi…”
Sở Lệnh nghe những lời này chỉ cảm thấy cả người run lên, cậu thậm chí có chút hoảng sợ hỏi: ” Anh muốn làm gì?”
” Tinh thần bị áp lực trong thời gian dài sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe, là tôi sơ ý.” Hàn Cố không trả lời câu hỏi của cậu, chỉ là duỗi tay nắm lấy cằm của cậu để cậu ngước lên nhìn mình. ” Xin lỗi, hôm nay tôi e rằng tôi phải hơi mạnh tay với cậu.”
” Anh….” Sở Lệnh chưa kịp nói gì thì môi đã bị người nọ lấp kín.
**********************
*Công ty niêm yết: Công ty niêm yết là một công ty công cộng mà sau khi đăng ký, cổ phiếu của công ty sẽ được mua bán công khai trên sàn giao dịch chứng khoán, khi đã trở thành công ty niêm yết, đồng nghĩa với việc công ty sẽ chịu sự quản lý chặt chẽ của nhà nước, đây được coi là hình thức phát triển cao nhất của một doanh nghiệp.
Điềm Điềm: chương một còn bình thường tự dưng chương hai này dài dã man con ngan ㅠㅠ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.