“Hộ giá hoàng thượng!”
Đây là tiếng thét của thái giám bên người hoàng đế nước Chu. Sau khi Hoàng Thùy vừa rời khỏi ma trảo của loạt thị vệ thì lại nhận thêm từng đợt công kích của đại quân bên ngoài tràn vào.
“Phản rồi phản rồi! Các ngươi thật to gan, ai cho các ngươi cái gan tạo phản hả?” Tiếng rống tức giận của Vũ Quốc Ngọc vang lên, ánh mắt lăm lăm nhìn tường đại quân của mình bao vây chính mình. “Bây giờ các ngươi rút lui vẫn còn kịp, nếu không với tội của các ngươi chính là tru di cửu tộc.”
“Hahaha. Vũ Quốc Ngọc, tạo phản ư? Ngươi mới là kẻ tạo phản. Ngươi lại muốn đem giang sơn cho người ngoài? Uổng công tất cả chúng ta phò tá cho ngươi biết bao nhiêu năm nay, cuối cùng lại dốc tâm vì kẻ bán nước.” Giọng của Vũ Quốc Dũng rõ ràng vang lên. Hắn là vị vương gia duy nhất của nước Chu, từ lâu đã có lòng muốn cướp ngôi của vị huynh trưởng cao cao tại thượng kia nhưng chưa tìm được lý do, bây giờ cơ hội ngay trước mắt, hắn làm sao có thể bỏ qua cơ chứ. Giấc mộng mấy chục năm nay rốt cuộc cũng có thể thực hiện.
“Vũ Quốc Dũng, sao ngươi có thể làm như thế? Trước giờ ta có từng đối xử tệ bạc với ngươi sao? Bao nhiêu tài phú của ngươi chẳng lẽ không có một tay ta giúp đỡ?” Vũ Quốc Ngọc càng nói càng tức giận, tròng mắt cũng theo đó mà đỏ rực.
“Chuyện đó chẳng liên quan gì đến việc ngươi đem giang sơn xã tắc này dâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-xuyen-qua/1876258/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.