Hiện trường hỗn loạn, tiếng nhị lão gia hô hoán: “Mau đưa lão vương gia và An Nhân vào trong!”.
Mệnh lệnh của ông ta cao vút giữa những mớ âm thanh lộn xộn, nghe cóphần khẩn trương và cấp bách, những người còn đang lơ mơ không hiểuchuyện gì xảy ra lập tức trở nên cảnh giác, không biết có phải đại sảnhxuất hiện phần tử khủng bố có ý đồ hành tung hay không. Biển người nháonhác chen lấn nhau ra cửa.
Đại sảnh tối om giơ tay không nhìn thấy năm ngón,Từ Nam Phương đột nhiên cảm thấy ngột ngạt, bầu không khí căng thẳng bủa vây lấy cô, trực giácmách bảo, trong này có dấu hiệu của sự nguy hiểm.
Diễn viên kịch đứng ở giữa sảnh vẫn tiếp tục biểu diễn, dường như mọichuyện xung quanh không liên quan tới anh ta. Ngọn lửa hồng rực từ trong miệng anh ta bắn ra những đốm lửa đỏ, chỉ chớp mắt là đã tắt, nhưng lại cuốn đi tựa như những con thuồng luồng đang lặng lẽ bơi dưới nước, nhưnhững con rồng đen cưỡi mây đạp gió trên bầu trời.
Từ Nam Phương bỗng nhiên ý thức được mình đã bị dòng người xô đẩy dịchchuyển vào giữa đại sảnh, không biết từ lúc nào cô đã cảm nhận được hơinóng của ngọn lửa phun ra từ miệng diễn viên kia.
Từ Nam Phương bất an, não bộ dường như thoáng chốc bị ngừng hoạt động.Vương phủ được bảo vệ chu toàn như thế, vì sao hệ thống chiếu sáng lạidễ dàng bị cắt như vậy? Người có khả năng làm được việc này chỉ có thểlà người nhà họ Hạ, hoặc là chính người nắm quyền hành ở đây.
Sớm không mất, muộn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-vuot-thoi-gian/1617719/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.