Tam phu nhân lơ đễnh lướt ánh mắt qua Hạ Giáng Tư và những người hầu khác,giống như muốn nói với họ rằng cô hầu mới Từ Nam Phương chính là tri kỷcủa mình.
Từ Nam Phương cũng nhìn thoáng qua họ, nhận ra vẻ đố kỵ và khinh thường hiện rõ trên mặt hai người hẩu thân cận nhất của tamphu nhân là Liên Trân và Liên Hương. Cô chợt nghĩ có phải bản thân đãquá lộ liễu hay không? Chỉ vì khi nghe tới thành phố T, trong lòng côrất lo lắng, nên nhất thời tóm chặt lấy cơ hội, muốn tranh thủ chiếmđược lòng tin của tam phu nhân, không ngờlúc này lại bị người khác ghen ghét. Có điều, những lời cô vừa nói đãđem đến cho tam phu nhân sự an ủi và đồng cảm, dường như đã đâm trúngvào tâm tư sâu kín nhất của bà ta.
Từ Nam Phương mơ hồ cảm thấykhông ổn, nhưng còn chưa kịp nghĩ thì thông thì đã thấy Hạ Giáng Tư tiếp tục tới gần mình, nụ cười ẩn ý của cậu ta khiến cô căng thẳng hẳn lên.
“Giáng Tư! Mày đừng có nghĩ tới chuyện làm khó Nam Phương!”, Tam phu nhân đãra mặt giúp cô giải vây, đây chính là điều mà Từ Nam Phương muốn. Cô sợhãi nhìn Hạ Giáng Tư, nhưng hàng lông mày nhăn nhíu của cậu ta đã giãnra, nụ cười xấu xa chợt biến thành dịu dáng, giọng nói không còn ngỗngược nữa: “Nam Phương là người mẹ thích nhất, con sao dám làm khó?”.
Từ Nam Phương ngẩng đầu lên nhìn Hạ Giáng Tư, không đoán ra cậu ta ngấm ngầm ý đồ gì.
Không ngờ Hạ Giáng Tư lại trở nên ôn hòa với mình, cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-vuot-thoi-gian/1617689/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.