Người giàu luôn học hỏi và phát triển. Người nghèo nghĩ họ đã biết tất cả.
Để bắt đầu những buổi thảo luận của mình, tôi thường giới thiệu cho mọi người cái mà tôi gọi là “ba từ nguy hiểm nhất”. Những từ đó là: “Tôi biết rồi”. Vậy làm sao bạn biết rằng bạn biết một điều gì đó? Đơn giản thôi. Nếu bạn đã trải nghiệm nghĩa là bạn biết. Bằng không, bạn chỉ nghe kể, bạn chỉ đọc hay thậm chí bạn nói về nó, nhưng bạn vẫn không biết gì cả. Nói một cách thẳng thắn, nếu bạn chưa thật sự giàu có và hạnh phúc, hoàn toàn có khả năng là bạn còn nhiều điều phải học về tiền bạc, thành công và cuộc sống.
Như tôi đã kể ở phần đầu cuốn sách này, trong những ngày tháng túng quẫn, tôi đã may mắn nhận được lời khuyên từ một triệu phú là bạn của cha tôi, người đã có lòng trắc ẩn đối với cảnh ngộ của tôi. Bạn còn nhớ những gì ông nói với tôi chứ? “Harv, nếu công việc không thành công như cậu mong muốn, có nghĩa là có điều gì đó mà cậu không biết”. Thật may mắn là tôi đã khắc ghi lời nói của ông vào tim và đi lên từ chỗ là người “biết-tất-cả” thành một người “học-tất-cả”. Kể từ thời điểm đó, cuộc sống của tôi đã thay đổi hẳn.
Người nghèo thường cố chứng tỏ với thế giới rằng họ đúng. Họ luôn ra vẻ như là họ đã tính toán hết mọi điều, và chỉ có do xúi quẩy hay một chút vướng mắc tạm thời nào đó nên họ phải khánh kiệt hay rơi vào cảnh long đong.
Một trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tu-duy-trieu-phu/16854/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.