Không đến 10 phút sau, Mạc Niên đã có mặt tại phòng của mình. Không nói lời nào, hắn mở khóa cửa để cô bước vô.
Nhín bóng dáng hắn ở đằng trước khiến cô cảm nhận được lưng mình có hơi ướt, do hình dung ra nhiều viễn cảnh làm cô đôi phần choáng váng.
Dương Tuyết quyết định mở lời trước để phá vỡ bầu không khí ngượng nghịu này.
"Chuyện tôi sắp nói tới đây có thể giúp ích cho tiến trình của chúng ta, anh có muốn gọi hệ thống lên không?"
"Cô gọi đi", giọng nói hắn lạnh như băng, cô thầm nghĩ có lẽ hắn đã giận.
Nếu nói Mạc Niên nhỏ nhen thì thật không phải, tại có người mắng mình là bãi phân thì sao mà vui cho nổi, đặc biệt người này lại còn là đồng đội cùng chiến tuyển nữa chứ.
Cửa mở ra, một mùi hương đặc biệt lúc làm nhiệm vụ mà cô đã được trải nghiệm qua sộc thẳng vào mũi, là cái mùi luôn quanh quẩn bên người hắn, thanh thanh nhè nhẹ, dù cô không biết tay hắn đã nhuốm bao nhiêu máu tanh.
Cô thở ra một hơi, "Do lúc trước chúng ta chưa đi tới bước này, ai mà ngờ tôi sẽ làm việc cùng anh lâu dài, nên lần này, anh có thể rộng lượng mà bỏ qua cho tôi được không?"
Dương Tuyết đành hạ mình xuống giảng hòa, rất nhanh nghe được tiếng cười ngắn mà quyến rũ ở đầu môi bên kia.
"Tôi còn chưa nói gì mà. Hay là, chuyện đó làm cô cảm thấy tội lỗi đến vậy?"
Đôi chân dài, thẳng tắp nhưng không yểu điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-truong-marrik/3713484/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.