Bước thẳng về phòng. Vừa đẩy cửa, đập vào mắt Bách Nguyên là bình hoa bách hợp ở góc bàn. Màu trắng tinh khôi của hoa chợt làm lòng anh dịu nhẹ đi. Một cảm giác hạnh phúc lan khắp phòng.
Không cần nghĩ ngợi Bách Nguyên cũng biết đây là tác phẩm của Lạc Đình. Ngoài cô nhỏ vẽ chuyện ấy ra, thì còn ai dám vào phòng anh trưng bày tùm lum thế này. Mấy hôm trước là những chậu kiểng nhỏ để ở cửa sổ.
Lúc ấy anh đã đùng đùng nổi giận đòi vứt đi, thế là cô nhỏ vênh mặt thách thức liền. Cô nhỏ chẳng biết sợ ai bao giờ. Nhưng nói thì nói chứ, anh nỡ nào vứt đi, bởi vì đó là tấm lòng của cô nhỏ mà. Thêm nữa, những lúc buồn ngồi nhìn mấy chậu kiểng cũng thấy vui vui.
Bách Nguyên không hiểu từ lúc nào mà anh có cái thú này. Có lẽ từ lúc có sự xuất hiện của Lạc Đình cũng nên. Cô nhỏ ảnh hưởng đến cuộc sống và suy nghĩ của anh khá rõ. Anh làm những công việc gì cũng đều có cô cho ý kiến, thậm chí anh lại còn hỏi lại cô làm Quốc Trung - thằng bạn thân của anh phải sững sờ và ngạc nhiên.
Ôi! Bách Nguyên không hiểu nỗi mình. Trước đây anh đâu có như vậy.
Kể cả lúc còn quen Lan Ngọc cũng thế. Anh vốn là người nổi tiếng với những nguyên tắc và khó khăn. Nhân viên công ty rất ngán anh. Vậy mà...
Chỉ vì cô nhỏ ngang bướng, chanh chua Lạc Đình. Thì gần như anh xóa bỏ hết nguyên tắc của mình. Anh thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tinh-yeu/2859786/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.