Lạc Đình biến nhanh ra khỏi phòng trong nụ cười chiến thắng. 
- Ơ! Làm gì mà chậm chạp giữ vậy? Vừa thấy Lạc Đình là Hải Yến hất mặt hỏi ngay. 
- Làm tao chờ muốn dài cổ nè. 
- Thôi đi bà chị! Bà chị vừa nhắn tin là tui đến đây ngay đây. Mệt chết đi được. 
Lạc Đình kéo ghế ngồi: 
- Nhưng sao mày lâu thế? Tao ngồi gần nửa tiếng chứ bộ. 
- Một người không có xe, mày nghĩ xem, làm sao để đến được đây? 
Hải Yến chợt vỗ trán: 
- Ấy chết! Tao quên mất. Xin lỗi nghe. Đáng lý tao phải đến chỗ mày. 
- Bỏ đi! 
Lạc Đình khoát tay: 
- Mày nhắn tao gấp có chuyện gì vậy? 
- Từ từ. Để tao gọi nước cho mày trước đã. 
Hải Yến dấu cho người phục vụ: 
- Một ly nước cam. 
- Vâng! 
Lạc Đình nhìn bạn: 
- Ê, sao không hỏi ý kiến của tao? 
- Giải khát, mày có món gì ngoài nước cam đâu. 
- Giỏi quá há. 
- Không hiểu mày thì tao đâu là bạn của mày. 
- Hừ! 
Người phục vụ mang nước ra, Hải Yến khuấy đầu đưa cho bạn: 
- Uống đi, để lấy giọng nói chuyện. 
Lạc Đình hớp một ngụm nước cam: 
- Bắt đầu đi! 
Nghe anh Hai tao nói, mày xin việc ở công ty vận chuyển "Hoàng Nguyên"? 
- Ừ. 
- Kết quả thế nào? Đậu hay rớt? 
- Xời! Đến giờ này còn hỏi đậu hay rớt. Người ta đi làm cả tuần rồi bà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tinh-yeu/2859781/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.