Hu hu hu hu hu....Sao lại có thể như thế!Liệu tên Kim Nguyệt Dạ sau này có bị dị chứng zì ko?Hả?Thế...thế này là sao...Thưỡng đế hỡi con mún hỏi ngài là,nữ sinh kiêu ngạo kia là ai????Ánh đèn đỏ chói mắt của xe cấp cứu dần dần mất hút, tiếng kêu bí bo inh tai nhức óc cứ xa dần, những người đi đường tò mò đứng xem cũng đã giải tán.Tôi đứng thẫn thờ ở giữa đường, ban nãy ... xảy ra chuyện gì vậy? Tôi ... đang nằm mơ sao?"Này cháu, xe cấp cứu đi rồi, cháu còn đứng đây làm gì?" ...Tai nạn ... Tôi ... không phải vừa nằm mơ sao? Đây là sự thật ... Người con trai nằm trên cáng cứu thương khi nãy đúng là Kim Nguyệt Dạ. Là hắn chứ không ai khác ...Không thể như thế! Làm sao có thể như thế đc! Tôi không dám tin, lấy tay bịt chặt miệng, cả người lạnh buốt đến tận xương, run lên từng hồi...Tôi hốt hoảng. đấu óc rối như tơ vò, phải làm j' bây giờ? Tôi phải tìm ai đây?Kim Nguyệt Dạ sống 1 mình, bố mẹ hắn không biết ở dâu. Nghe nói hắn còn một ng' cậu, nhg tôi ko biết địa chỉ liên lác hay số đt! Làm sao đây .....Tôi luống cuống rút đt ra, ấn nút tìm khắp mục danh bạ đt.Trời ơi, tay tôi cứ run như cầy sấy! Ngay cả cầm cái đt cũng ko chắc. Tôi cố gắng đập đập vào cánh tay phải.Đừng run ... đừng run nữa! Đột nhiên, màn hình hiện lên số dt cảu Lý Triết VũĐúng rồi! Tìm Lý Triết Vũ! Tôi ngốc thật, bây giờ mới nghĩ ra."...""A lô, Tô Hựu Tuệ à?" Điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tinh-yeu-pho-angel/2213138/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.