Chương trước
Chương sau
Mới sáng tinh mơ, chị gái đã quan tâm gọi điện thoại đến hỏi tình hình của Lê Lạc. Tạ Uẩn Ninh cũng báo cáo chi tiết lại mọi chuyện, nói không có chuyện gì. Về việc vì sao chị gái của mình lại biết được chuyện xảy ra nhanh chóng như vậy, Tạ Uẩn Ninh cũng có thể đoán được phần lớn nguyên do rồi. Về việc Lê Lạc thừa nhận thân phận mình chính là Thanh Gia, tiếp sau đó, anh sẽ phải đối mặt với những tình huống như thế nào, sẽ có những phiền toái gì, đối với cha mẹ mình bên kia, đối với chị gái mình ở bên kia? Tạ Uẩn Ninh đều không hề cẩn thận nghĩ tới.
Có chút vấn đề, anh không có biện pháp nào để mà suy nghĩ cẩn thận, mà cũng không cần thiết phải suy nghĩ cẩn thận làm gì. Dù sao, có nghĩ như thế nào, thì anh cũng đều sẽ không buông tay nữa rồi. Nếu như anh lại không kiên định một chút, thì hai người làm thế nào để có thể ở cùng với nhau được.
"Không có chuyện gì đâu..." Tại phòng ngủ chính của nhà họ Thương, Tạ Tĩnh Di cúp điện thoại xong, quay lại nói với Thương Vũ.
Thương Vũ: "Ừ."
Tạ Tĩnh Di lại mở miệng nói: "Nếu như anh vẫn còn cảm thấy không yên lòng, thì hôm nay chúng ta cùng nhau đi đến bệnh viện thăm cô ấy một chút." Bà dẫn theo Thương Vũ đi thăm Lê Lạc, Lâm Thanh Gia, có phải là có thể hợp tình hợp lý một chút hay không?
Thật sự không cần thiết phải như vậy. Thương Vũ cầm tay của Tạ Tĩnh Di, hai tay nắm chặt lấy, thoải mái lại an tâm. Giờ đây đối với Thương Vũ và Tạ Tĩnh Di đã là vợ chồng già rồi, xa cách lại thân mật, lại là thân nhân chân chính. Thương Vũ cũng không tiếp tục mặc quần áo nữa, ông nói đáp lại với vợ của mình: "Đã không có chuyện gì rồi thì thôi, chúng ta tiếp tục ngủ thôi."
Tiếp tục ngủ ư? Còn có thể ngủ được nữa sao?
Vào buổi sáng ngày hôm sau, trên nhóm WeChat của bạn bè có phát một tin tức hoàn toàn mới, cực kỳ hấp dẫn. Nói rằng, vào tối hôm qua ở núi Tây Sơn có một tai nạn xe cộ đã xảy ra. Chiếc xe thể thao màu trắng Maserati đã điên cuồng đâm vào một gốc cây cổ thụ ở núi Tây Sơn rồi dừng lại. Ở phía dưới là hồ Lãm Nguyệt sâu nhất của thành phố...
Một tai nạn xe cộ kinh tâm động phách như thế, hình ảnh treo lơ lửng ở trên mạng, đương nhiên thành tin tức hấp dẫn nhất trong buổi sáng hôm nay. Đương nhiên, quan trọng hơn cũng hấp dẫn ánh mắt hơn, chính là chiếc xe thể thao Maserati có giá trị đến mấy trăm vạn kia.
Thương Ngôn mặc đồ ngủ ấm ức lướt mạng, vô ý thấy chiếc xe thể thao cùng bảng số xe trong tấm ảnh, cùng với một dòng tin nhắn vô cùng hấp dẫn ở phía dưới: Đây không phải là chiếc xe thể thao của một nữ sinh viên có quốc tịch nước ngoài đang học tại trường Lan Đại của chúng ta hay sao?
Không có khả năng! Thương Ngôn cảm giác mình giống như là đang nằm mộng. Anh không có tiếp tục xem những thảo luận phía dưới tin tức hấp dẫn kia nữa. Trước tiên Thương Ngôn gọi điện thoại đến cho Lê Lạc - - Cầu trời phù hộ, ngàn vạn làn Lê Lạc không nên có đại sự gì xảy ra.
Điện thoại di động của Lê Lạc vang lên, đồng dạng là Tạ Uẩn Ninh đón nghe. Đối với việc cả cha và con trai đều như vậy quan tâm đến bạn gái của mình như vậy, Tạ Uẩn Ninh chỉ có thể tận lực khuyên nhủ đối với bản thân mình rằng, phúc khí của mình đã tiêu thụ tốt như vậy.
"Lê Lạc thực sự không bị chuyện gì thật sao ạ?" Cháu ngoại trai Thương Ngôn lặp lại hỏi anh.
"Thật không có chuyện gì hết, không hề bị thương! Cậu đều đã kiểm tra rồi." Tạ Uẩn Ninh kiên nhẫn trả lời Thương Ngôn. Anh đứng ở trước cửa, vóc người cao cao nhìn vào hướng giữa hai chiếc chấn song của cửa sổ nhỏ. Đêm qua anh nói với Thẩm Thì tiêm cho Lê Lạc một chút rất nhỏ thuốc an thần. Cho nên đêm qua Lê Lạc đã đi vào giấc ngủ sâu, mới có thể ngủ đến tận bây giờ.
"Cậu..." Thương Ngôn cực kỳ rối rắm, "Lê Lạc nói cô ấy chính là dì Thanh Gia, có thật không vậy?"
Tạ Uẩn Ninh: "... Đúng thế!”
Thương Ngôn: "..."
Tạ Uẩn Ninh: "Cho nên về sau này, khi cháu nhìn thấy cô ấy, cần phải tôn kính và khách khí đối với cô ấy một chút."
Thương Ngôn: "... Bởi vì Lê Lạc so ra đã lớn cháu tới hơn hai mươi tuổi sao?"
Tạ Uẩn Ninh: "Không hoàn toàn là như vậy, bởi vì cô ấy còn sắp sửa trở thành của mợ nhỏ của cháu rồi."
Thương Ngôn càng khó tiêu hóa hơn: "Không phải là hai người đã chia tay nhau rồi sao?"
Ờ, đúng như vậy! Lê Lạc đã chia tay cùng anh rồi nhỉ! Thiếu chút nữa là Tạ Uẩn Ninh đã quên rồi. Tạ Uẩn Ninh lười phải nói chuyện nữa. Anh không nghĩ, không để ý đến chuyện này! Chuyện này có hay không, cũng đều được.
Thương Ngôn vẫn còn chưa tin Lê Lạc chính là Lâm Thanh Gia. Anh đưa ra một sự phán đoán, nói: "Cậu, cậu nói xem có phải là , Lê Lạc đã cố ý nói cô ấy chính là dì Thanh Gia hay không? Cố ý muốn hù dọa người khác hay không?"
Có cái gì mà hù dọa người khác chứ! Bất kể cô là Thanh Gia, hay là Lê Lạc, con người vẫn đều là giống nhau mà: "Chẳng lẽ Lê Lạc như vậy đã hù doah đến cháu hay sao?" Tạ Uẩn Ninh lạnh lùng chất vấn Thương Ngôn. Anh vẫn không quên đánh trả cháu ngoại trai của mình một câu, "Cho dù Lê Lạc có là ai, đều khó có khả năng Lê Lạc là chị gái của cháu."
Thương Ngôn: "..."
Tạ Uẩn Ninh: "Còn có việc gì nữa không?" Không có việc gì nữa thì anh muốn cúp máy.
Thương Ngôn: "Cháu có thể sang đó để thăm nom Lê Lạc được không?"
"Đừng có tới đây làm gì." Tạ Uẩn Ninh trực tiếp cự tuyệt thay cho Lê Lạc, "Dì Thanh Gia của cháu cần được nghỉ ngơi."
Thương Ngôn: "..."
Tạ Uẩn Ninh cúp điện thoại di động. Anh đứng dựa vào bức tường trắng dùng điện thoại di động để lên mạng. Gần đây, cho dù nơi nào cũng đều vừa bận rộn vừa náo nhiệt. Chủ đề nóng trên Internet cứ sôi trào lên từng đợt rồi lại từng đợt. Ở vào lúc Lê Lạc liên tiếp bộc lộ ra những chuyện mà Lâm Hi Âm đã làm, tin tức về cá nhân Lê Lạc cũng đã nhận được những sáng tỏ ở mức độ nhất định. Nhất là ở trong cuộc họi thương niên của tập đoàn AC, cô đã tuyên bố mình là người thừa kế của Lâm thị.
Quả thực đây chính là một vở hài kịch lớn còn vượt xa cả về những chuyện ân oán tình cừu.
Sự cố tai nạn xe cộ ngày hôm qua, đồng dạng đã xuất hiện tại trên mạng. Chiếc xe thể thao màu trắng của Lê Lạc đã được mọi người công nhận, hơn nữa Lâm Giai Khởi lại cũng lên tiếng, cho nên mọi người đều biết, thời điểm khi sự cố phát sinh, cả Lê Lạc và Lâm Hi Âm cùng đồng thời ở chung một chỗ.
Tiếp sau đó, tại sao chiếc xe này đột nhiên lại không khống chế được mà bị đâm vào gốc cây cổ thụ kia, đã chiếm được sự bàn luận nóng nhất. Đêm qua Tạ Uẩn Ninh đã gọi cho người quen là cảnh sát đến để xử lý hiện trường sự cố, cho nên video clip tai nạn xe cộ mới không bị công bố ra. Muốn công bố video clip này hay không, sẽ công bố thế nào? Anh muốn xem xem tiếp sau đây sẽ phát triển như thế nào.
Sự tình đã phát triển đến bây giờ, bạn gái của Tạ Uẩn Ninh ở trên mạng đều có một cái tên nghe rất khí phách - - "Black Fury" (Cơn giận đen – Tiếng Anh nguyên Văn),ứng đối với tên này, từ chủ đề nóng và lớn nhất trên mạng đều gọi Lê Lạc với cái tên là - - " Nữ thần trở về báo thù " .
Đau đầu? Hay là đau lòng đây?
Tạ Uẩn Ninh nguyên bản cảm thấy anh đối với học sinh nữ của mình, tâm động đã thật đòi mạng, nhưng vẫn là có một chút bị hấp dẫn. Anh thích một cô gái tuổi trẻ, so với chính mình còn nhỏ hơn rất nhiều. Kết giao với nhau một trận, còn chưa kịp ghét bỏ người bạn gái tuổi nhỏ không hiểu chuyện kia, thì sự tình đã giống như cỡi con ngựa hoang không có dây cương, chạy đến một nơi khác mất rồi.
Đồng dạng, ý tưởng của cha Tạ mẹ Tạ cùng tâm nguyện cũng đã bị trệch hướng đi một vạn tám ngàn dặm. Kết quả, bọn họ tối hôm qua vừa tiêu hóa một phần sự thật, sáng nay lại được biết một tình huống mới - - Lê Lạc như một cơn lốc xoáy, đã mang theo Lâm Hi Âm chạy xe như bay, cả người và xe vèo một cái liền bay lên, chỉ thiếu chút nữa là đã bay vào trong hồ Lãm Nguyệt...
Không sai, đây là phiên bản mà cha Tạ mẹ Tạ đã nghe được. Nhất là thời điểm nghe được đến chữ "Vèo - -" kia, huyết áp của Tạ Phồn Hoa cứ như vậy liền" vèo" một cái bốc lên cao.
...
Lê Lạc nằm ở trong bệnh viện mất một ngày, rồi sau đó ngồi lên xe của Tạ Uẩn Ninh rời khỏi bệnh viện. Chiếc xe thể thao của cô đã được đưa vào nhà máy để sửa chữa. Điện thoại di động của cô đã nằm ở nơi Tạ Uẩn Ninh. Lê Lạc ngồi ở vị trí kế bên tài xế, nghĩ muốn lấy lại điện thoại di động trở về.
Tạ Uẩn Ninh trả lại cho Lê Lạc điện thoại di động, đồng thời nhắc nhở một câu: "Chơi ít một chút."
Lê Lạc không có dự định chơi gì hết. Cô buông điện thoại di động xuống, toét miệng nói: "Ngày hôm nay, em thật muốn nghỉ ngơi thật tốt một ngày. Nói như thế nào, thì em cũng vừa mới nhặt về được một cái mạng nhỏ."
Một cái mạng nhỏ? Quả thực là sắp lấy mạng của anh đến nơi. Tạ Uẩn Ninh không nói gì.
Lê Lạc cúi đầu thấp xuống, nhìn về phía Tạ Uẩn Ninh, chân thành nói cảm ơn: "Giáo sư, tối hôm qua thật sự cám ơn thày... Chính là thày đã cứu em." Đương nhiên còn có cả cái cây cổ thụ kia nữa.
"Ừ." Tạ Uẩn Ninh cũng không hề khách khí, thừa nhận phần ân tình này. Anh đổi giọng, mở miệng hỏi, "Cho nên, em muốn báo đáp tôi như thế nào đây?"
Báo đáp như thế nào sao?
Lê Lạc trừng mắt lên nhìn, tâm tình bỗng nhiên có chút khẩn trương. Bởi vì cô nghĩ tới một phương thức báo đáp cũ rích. Nếu như Tạ Uẩn Ninh không ghét bỏ cô già rồi, cô lấy còn có thể thân báo đáp anh được không?
"Giáo sư, thày nghĩ muốn báo đáp cái gì đây?" Lê Lạc nhẹ nhàng hỏi, đôi mắt đảo xoay xoay tùy theo.
Không đợi Lê Lạc nói ra lời trêu ghẹo lấy thân báo đáp, Tạ Uẩn Ninh đã nói ra yêu cầu: "Đợi lát nữa đi đến nơi đó ăn cơm với tôi... rồi sau đó buổi tối lưu lại."
Cô ngủ ở bên anh, anh có thể yên tâm được một chút.
"Được..." Lê Lạc chậm rãi gật đầu, lên tiếng.
Cho nên, chính là cô muốn cho Tạ Uẩn Ninh cả đời, nhưng Tạ Uẩn Ninh lại chỉ muốn có một buổi tối thôi sao? Thật sự là quá bất đắc dĩ mà! Lê Lạc bĩu môi, phảng phất như nghe không rõ những lời mà Tạ Uẩn Ninh đã nói..., cố ý hỏi lại: "... Lưu lại để làm cái gì chứ?"
"Theo giúp tôi." Tạ Uẩn Ninh đáp lại câu hỏi của Lê Lạc, vừa trực tiếp lại vừa rõ ràng. Cho dù là phía sau có thêm một chữ ngủ nữa, cũng không có chút nào là không khỏe.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.