Tạ Uẩn Ninh ngồi dậy, đi xuống phòng khách uống nước, anh dựa người vào quầy bar, bên ngoài cửa sổ là màn đêm yên tĩnh.
Anh đặt chiếc cốc lên quầy bar, ánh trăng chiếu lên mặt quầy bar đen bóng thành những vệt sáng. Trong nhà anh, bất kỳ đồ vật, thiết bị nào cũng đều có màu tối, vì vậy nhìn nội thất có vẻ rất đơn giản. Anh cảm thấy như vậy rất thoải mái, nhưng chị anh lại cho rằng nơi này luôn vắng lặng, không có một chút mùi vị nào của “Nhà”.
Nếu như nói tình cảm là một loại ngôn ngữ không lời, vậy còn giấc mơ của anh thì sao?
Là một người đàn ông lý trí, Tạ Uẩn Ninh có thể hiểu được nhu cầu sinh lý của mình. Tuy anh chưa từng mơ những giấc mơ như thế này, nhưng một người đàn ông trưởng thành có nhu cầu sinh lý là một chuyện rất bình thường, anh không cần phải suy nghĩ nhiều. Những nhu cầu sinh lý sẽ phản ánh vào giấc mơ, chuyện này anh có thể hiểu, có thể chấp nhận. Nhưng anh không có cách nào thuyết phục bản thân mình tiếp nhận việc người con gái trong giấc mơ của anh chính là Lê Lạc.
Tạ Uẩn Ninh lại uống một ngụm nước, bên tai vang lên lời Lê Lạc nói với anh tối nay, cô nói anh là người mà cô tôn trọng nhất, cô kính trọng anh như một người thầy, cô thích cách anh đối xử với cô như đối xử với một đứa trẻ...
Vậy mà anh lại mơ như vậy với một đứa trẻ? Tạ Uẩn Ninh lại uống thêm một ngụm nước lạnh, nhớ lại về giấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-thuc-tinh/1816042/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.