Edit: kurinan
Beta: Liv Moore
Thương Ngôn gọi người mang thức ăn tới.
Tạ Uẩn Ninh chỉ vào vị trí bên cạnh Thương Ngôn, ý bảo cô ngồi xuống. LêLạc không khách khí nữa, cười tủm tỉm ngồi xuống: “Làm phiền anh rồi.”
“Không sao, tôi cũng vừa ăn.” Tạ Uẩn Ninh mở miệng giải thích qua loa một câu.
A, Lê Lạc nhếch mép. Không biết Tạ Uẩn Ninh nói những lời này là có ý nói cô tới đúng lúc hay ngụ ý bảo cô không cần để bụng?
Một quyển thực đơn được đưa tới, Thương Ngôn nói với cô: “Cứ gọi món mà cô muốn ăn.”
Lê Lạc lắc đầu, thành thật trả lời: “Tôi quả thực không muốn dùng thêm nữa, chỉ nhàm chán đến đây tìm chút thức ăn.”
“Một cô gái bình thường buổi tối đến đây tìm một chút thức ăn cái gì? Cănbản là cô rất đói bụng.” Thương Ngôn nói, song cũng không làm khó cônữa, Thương Ngôn trực tiếp thêm vào phần ăn của cô đĩa cua xào, đĩa lòng và đĩa đầy tôm, sủi hải cảo hấp.
“Cảm ơn cảm ơn…” Lê Lạc không ngừng nói lời cảm ơn, đột nhiên nghĩ đến bản thân cũng mới đến còn ăn uốngmiễn phí như vậy hình như có chút không thích hợp, không ngoại trừ bữaăn này, người tính tiền vẫn là Tạ Uẩn Ninh. Ách, Lê Lạc nhếch khóe miệng một chút, quay đầu nói một chút với Thương Ngôn,: “Hẹn gặp không bằngvô tình gặp được, hôm nay chúng ta mời Tạ giáo sư… Coi như chúng ta làmtiệc tạ ơn được không?”
Giọng điệu Lê Lạc nghiêm chỉnh từng trải, không đợi cô nói xong rất khó đoán được cô sẽ nói cái gì.
Mời khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-thuc-tinh/1816021/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.