Anh dừng xe trước cổng học viện để ngoài những ánh mắt tò mò của bao người, Phong Kỳ mở cửa ra trước lấy cặp rồi mới mở cửa cho Mộc Ninh sau. Học viện văn hóa thật không phải dạng vừa nên dù là sinh viên nhưng vẫn phải diện đồng phục tới trường, thiết kế đồng phục theo phong cách thanh lịch với chân váy xếp li, quần âu cách điệu màu nude, áo vest xám chì điểm nhấn là nơ cổ hoặc cà vạt màu xanh... Tất cả ai ai cũng mặc đồng phục thì Dịch Đại thiếu gia hết sức chịu chơi, quần jeans bó tôn đôi chân dài, tank-top và khoác da màu nâu vô cùng thời thượng, đôi boot Timberland kiểu cách, cuối cùng gương mặt điển trai bị chiếc kính mát che nửa mặt. Trang phục đơn giản nhưng anh hoàn toàn khiến cả hai cùng nổi bật, đấy là chưa kể việc BMW đắt đỏ bệ chệ trước cổng trường, Mộc Ninh gượng gạo xuống xem: "Cảm ơn, bây giờ anh về trước, tan học nhớ đón tôi."
Phong Kỳ vẫn không đáp như thể bán bơ với cô, anh cầm tay cố kéo thẳng lên phòng hội đồng.
" Phong Kỳ, anh bỏ tay ra."
Mộc Ninh mặt nhăn lại đè giọng xuống nói, Phong Kỳ liếc cô một chút xong môi nhếch " Đi điểm danh."
Và anh nói điểm danh thế sao anh còn vào lớp cô làm quái gì?
Khi mà cả hai vừa vào đến lớp như có một đợt sóng thần tràn vào tạo nên một hiệu ứng im lặng phăng phắc tất thảy đều chìm nghỉm không một tiếng động.
Mộc Ninh ngây ra quay sang Phong Kỳ, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-thieu-gia-chu-nha/3204258/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.