“ Ngôn Tâm, đến thăm tớ hả? Trùi ui bạn tốt.” Mộc Ninh nhanh
chóng chạy tới bàn ăn. Mọi người thì không như cô đều mang ánh mắt phức tạp, Mộc
Ninh ngơ ngác đứng chôn chân cạnh bàn, Phong Kỳ phản ứng nhanh liền cất tiếng:
“ Mộc Ninh, ngồi cạnh
tôi, em không đói sao?”
Ngôn Tâm cũng tiếp
lời:
“ Đúng rồi, Tiểu Ninh ngồi xuống đi rồi nói.”
Lòng mộc ninh chợt hẫng, cảm giác tim đập thót lên, bất giác đem đôi mắt ngây
dại liếc Phong Thần, anh ta vẫn ngồi im lắng nghe toàn cục, không một chút xao
động. Cuối cùng Phong Thần cũng đáp trả ánh mắt của cô, ý tứ nhàn nhạt thoang
thoảng chút lãnh đạm, Mộc Ninh bèn liếc đi chỗ khác sau đó yên vị bên cạch
Phong Kỳ.
“ Cầm được thìa
không?” Phong Kỳ hỏi
“…” Chẳng lẽ anh bón cho tôi?
“ Mộc Ninh cậu không có phần trong đây đâu, mình lấy cháo
cho.” Ngôn Tâm đứng dậy lấy kèm theo nụ cười tươi tắn.
Một lúc sau
Đôi tay Mộc Nhi khẽ run run bữa ăn của cô “ đạm bạc” tới đâu
thì đồ ăn của những người kia sa hoa tới đó: Gà cung pao, Súp cá anh vũ, sá sùng, đậu hũ, mỳ sào
thay cơm…Trong khi Mộc Ninh ngồi húp cháo Ngán.
“ Ăn đi đừng gẩy nữa.” Phong Kỳ bỗng dừng ăn nhíu mày nói
“ Bát cháo này gần 20 triệu của tôi rồi đấy.” Phong Thần ngẩng mặt lên bổ
sung
“ Mộc Ninh cậu có phúc lắm rồi đấy.” Ngôn tâm cũng thêm lời
Các người không nói có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-thieu-gia-chu-nha/3204244/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.