Đã 3 ngày trôi qua,
cuộc sống cũng ngày một yên ổn, mỗi ngày càng trở nên bớt tẻ nhạt, đôi tay của
An Mộc Ninh cũng dần bình phục: lớp băng bột dày cộm đã thay bằng lớp gạc mỏng,
Dịch Phong Thần đã nghĩ 1 tuần cô có thể ra viện nhưng cứ cái đà này Mộc Ninh
chỉ cần thêm 2 ngày nữa thôi.
Dịch Phong Kỳ khép
hờ đôi mi dài, bàn tay thon dài gõ từng nhịp lên mặt bàn kính sạch bóng. Phong
Kỳ đã nghĩ nên tới thăm Mộc Ninh nhưng có vẻ lý do đến cũng nhàn nhạt nên thôi,
anh vân vê chiếc điện thoại mặt không có chút biểu cảm.
“ Dịch Tổng…Minh
Nguyên quả rất yêu em gái…trên mức em gái bình thường.”
Lời nói của Trương
Lâm như ám vào óc anh, thần trí anh cứ cuốn vào, nếu Minh Nguyên với Mộc Ninh
có tình cảm anh em sâu đậm với nhau như vậy, cũng luôn yêu thương Mộc Ninh,
cũng nhớ cũng chăm sóc cho Mộc Ninh, vậy…vậy quan hệ của Phong Kỳ với Mộc Ninh cũng
là mức anh em thôi sao? Thế mà trước đây anh còn nhầm là tình yêu cơ đấy, thật
nực cười.
“Dịch Tổng, Ngôn Tâm
về tới nơi rồi, tôi chuẩn bị xe.”
“Được rồi, Trương Lâm,
cậu thôi việc chỗ Phong Thần đi, cho cậu 1 ngày.”
Phong Kỳ búng tay lập
tức đứng dậy đi thẳng.
O O O
“ Tiểu Ninh, ăn nhanh lên.” Minh Nguyên thổi thổi thìa cháo
đút cho Mộc Ninh, anh thực sự mệt mỏi vì mấy ngày nay chạy đôn chạy đáo lo
chuyện của cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-thieu-gia-chu-nha/3204240/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.