Cậu bấm điện thoại một lúc lâu, sau đó cảm thấy bụng của mình vô cùng đói, vậy là cậu đã quyết định xuống dưới lầu đi ra quán, để mua bánh mì ăn, sau khi đi mua bánh mì, bấy giờ cậu đã về nhà, mà đột nhiên nhìn thấy anh đang bấm điện thoại, với vẻ rất trầm tư…
Cậu nhìn thấy anh chìm trong sự buồn bã như vậy, mà liền lên tiếng hỏi bản thân của mình rằng: “Rốt cuộc có chuyện gì với anh ấy vậy chứ? Sao nhìn hôm nay ảnh có vẻ buồn như vậy?”
Nhưng rồi cũng mặc kệ, bởi không dám nhìn anh lâu sợ bị anh phát hiện, nên cũng đã rời đi…
Thời gian cứ như vậy đã dần trôi qua, cậu cũng đã lên phòng để lướt điện thoại và ăn bánh mì, nhưng rồi cảm thấy vô cùng buồn ngủ, vậy là đã nhắm mắt lại, cậu cũng chẳng biết rằng mình đã ngủ lúc nào…
Cho tới khi 10: 30 tối anh cũng đã về, cánh cửa phòng đã được mở ra, mang theo âm thanh lạch cạch, điều này khiến cậu mơ hồ tỉnh giấc, ánh mắt đã nhìn chăm chăm về phía anh, nhưng bởi vì vẫn còn buồn ngủ, nên cậu không thể mở mắt ra được để nhìn rõ hết tất cả mọi thứ, mà chỉ hé mắt, thấy mọi thứ mơ hồ mà thôi…
Và rồi anh đã tiến đến chỗ của cậu, sau đó bấm điện thoại, chốc lát anh lên tiếng hỏi rằng: “Sao Hôm nay em ngủ sớm vậy?”
Điều này khiến cho cậu mở mắt, rồi nhìn chăm chăm về phía anh, sau đó lên tiếng bảo: “Em cảm thấy mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tham-kin-lieu-anh-co-hay-/3574969/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.