Thế là hai người đã đi lòng vòng trong rạp chiếu phim, sau một lát đã đến nhà vệ sinh, giờ đây anh bảo rằng mình muốn đi vệ sinh, cậu lẽo đẽo đi theo sau anh, nhưng rồi cảm thấy rất khó chịu khi những ánh mắt, của mọi người xung quanh nhìn mình, bởi vì cậu đâu có đi vệ sinh...
Nên cậu liền ra khỏi nhà vệ sinh, rồi mới nhớ tới việc phải gọi cho người ở xưởng biết, để bọn họ không phải lo lắng về cậu, vậy là cậu đã ra một góc mà gọi điện cho người ở xưởng, nhưng rồi mãi anh Hậu vẫn không bắt máy...
Lúc này cậu tỏ vẻ tức giận, sau đó thở dài, mà cũng mặc kệ luôn, bởi vì anh không bắt máy thì cậu cần gì phải, gọi điện cho anh nhiều chứ, nó chỉ dẫn đến sự phiền phức mà thôi...
Thế là cậu cũng mặc kệ mà quay lại chỗ nhà vệ sinh kia, sau đó tìm kiếm Duy. Không nhìn thấy Duy đâu hết, cậu cảm thấy vô cùng bối rối, khi anh vừa mới ở đây mà, nhưng bây giờ lại có thể đi đâu được chứ?
Vẫn đứng đờ người ở đó với những suy tư không biết phải làm gì, thì giờ đây cậu cũng thở dài, khi anh bước ra từ trong đám đông, nó làm trái tim thấp thỏm của cậu đã trở nên bình thường lại, khi cậu nghĩ rằng anh đã bỏ mặc cậu và rời đi...
Thì lúc đó cậu không biết mình phải làm gì, nhưng điều đó đã không xảy ra. Cứ như vậy anh đã tiến đến chỗ của cậu, sau đó đưa mắt nhìn chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tham-kin-lieu-anh-co-hay-/3574947/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.