Cuộc điện thoại kết thúc, cả không gian chỉ còn lại hai người họ.
Thẩm Di nắm chặt cốc nước, vội vàng thanh minh cho bản thân: “Em không quyến rũ anh đâu nhé.”
Tại anh không cưỡng lại được sự quyến rũ của cô thôi.
Cô thoạt nhìn rất vô tội, nhưng đôi chân trắng muốt dưới chiếc áo sơ mi vẫn đang lắc lư qua lại trước mặt anh.
Ngay cả bản thân cô cũng nhận ra hai chữ “quyến rũ”.
Chu Thuật Lẫm khẽ nhếch môi, không bình luận. Anh nhàn nhã dựa vào bệ cửa sổ, ra hiệu cho cô lại đây.
Tối qua hơi quá đà, vì say rượu nên cũng không kiềm chế được hành động, đến lúc kết thúc thì cô đã ngủ say, anh bật đèn lên kiểm tra, phát hiện nơi đó hơi sưng đỏ.
Dù đã bôi thuốc rồi nhưng cũng phải nghỉ ngơi một thời gian——anh vốn định là như vậy.
Cho đến khi vừa nãy quay lại nhìn thấy cô.
Chiếc áo sơ mi vừa khít trên người anh lại có thể làm váy ngủ của cô, độ dài vừa đủ che qua đùi.
Cô mặc cũng thoải mái.
Chỉ có anh ở bên cạnh là không thoải mái.
Chu Thuật Lẫm nhàn nhã đứng tại chỗ đợi cô, nụ cười trên môi không có vẻ gì là ác ý, nhưng Thẩm Di có thể bắt được một chút hứng thú trong đó.
Phía trước nguy hiểm.
Thẩm Di không nhúc nhích được, đầu ngón tay đang cầm cốc thoáng siết chặt đến mức trắng bệch.
Nhìn vẻ ngoài tươi tắn của anh Chu hiện tại, làm sao có thể tưởng tượng được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tan-hon/3594843/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.