Khi Thẩm Bách Văn còn đang ngẩn người, Chu Thuật Lẫm đã đặt tách trà lên bàn, đứng dậy rồi dang rộng cánh tay đón lấy người đang sải bước nhanh về phía anh.
Thẩm Di bước nhanh như gió, lao thẳng vào vòng tay anh. Trong đôi mắt sáng ngời của cô chỉ còn lại anh, hoàn toàn không để ý đến bóng người bên cạnh, cũng quên mất phải giữ khoảng cách trước mặt bậc trưởng bối.
Cô hỏi anh: “Anh chuẩn bị từ khi nào vậy?”
Một tuyến đường lớn như thế đương nhiên thủ tục sẽ rất phức tạp và khó khăn, cô không biết anh đã làm thế nào để âm thầm đưa kết quả đến trước mặt cô.
Những thứ khác không quan trọng. Chu Thuật Lẫm chỉ nghe ra được trong giọng nói của cô không giấu được sự bất ngờ.
Như vậy là đủ rồi.
Lòng bàn tay anh áp vào vòng eo cô, chỉ cong môi nói: “Em hài lòng không?”
Rất khó để không hài lòng.
Đó là thứ anh đặc biệt thiết kế riêng cho cô, trên thế giới này sẽ không có ai hài lòng hơn cô.
Cô chỉ là không ngờ tới.
Vợ chồng trẻ ở bên này nói chuyện, thân mật đến mức Thẩm Bách Văn không tiện quấy rầy, ánh mắt không tự nhiên nhìn ra ngoài cửa sổ, giả vờ ngắm hoa.
Chu Thuật Lẫm đương nhiên để ý đến sự chu đáo của bố vợ. Anh cười cười, cúi đầu lặng lẽ hôn lên khóe môi cô, thấp giọng nói:
“May mắn được bà Chu yêu thương, sao nỡ để em từ bỏ khát vọng trong lòng được.”
Đầu ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-tan-hon/3518494/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.